《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》
"..."
Trì Dữu thề rằng cô hoàn toàn không có ý nghĩ
đó trong đầu.
Cô thực sự không hiểu tại sao hai người này có
thể tìm được cô.
Rõ ràng một người học tài chính, một người học
khoa học máy tính. Chẳng lẽ cả hai đều học thêm một chuyên ngành khác đó là
điều tra tội phạm và phá án?
Trong một bệnh viện lớn như vậy, cô đi lại
cũng cảm thấy khó khăn nhưng hai người đàn ông này lại có cách tìm được vị trí
của cô một cách chính xác.
Sầm Lý nhìn thấy vẻ mặt đờ đẫn của hai chị em,
cũng biết bản thân mình xuất hiện quá đột ngột nên chủ động chào hỏi trước.
"Nghe nói bố của hai người bị bệnh, không
biết bây giờ tôi đến thăm có tiện không?"
Hai chị em đồng thanh đáp: "Không
tiện!"
Trì Dữu liếc nhìn Trì Thiến một cách biết ơn,
quả nhiên là chị gái của mình, cô ấy đã ngầm hiểu ý của Trì Dữu.
Trì Thiến cũng đảo mắt qua nhìn Trì Dữu.C a l
an t h a - T Y T
Sầm Lý cũng cảm thấy ngạc nhiên với thái độ
của hai chị em họ.
Trong khi ba người đang cảm thấy căng thẳng
thì mẹ Trì bỗng ôm một túi hoa quả từ trong phòng đi ra. Nhìn thấy hai chị em
đứng cách đó không xa, liền gọi: "Hai đứa nhóc kia, còn đứng đó làm gì?
Không có việc gì thì mau đi rửa hoa quả cho Tiểu Trần ăn đi."
Lúc này, Trần Hướng Bắc cũng đuổi theo ra
ngoài.
"Cô à, cháu có thể tự rửa được mà. Mọi
người không cần tiếp đãi cháu như thế đâu."
Trì Dữu kinh ngạc quay lại.
Tại sao Trần Hướng Bắc lại đi ra đây vậy?
Khác với Trì Dữu thì Trì Thiến có vẻ bình tĩnh
hơn cô một chút. Sau đó nói thầm vào tai Trì Dữu: "Không sao đâu, bình
tĩnh đi, dù sao họ cũng không biết nhau."
Thấy chị gái nói vậy thì trong lòng Trì Dữu
cũng phần nào cảm thấy yên tâm hơn nên liền gật đầu.
Đúng vậy, dù sao bọn họ cũng không quen biết
nhau. Nếu mẹ có hỏi thì cứ nói họ là bạn học là được rồi.
Mẹ Trì thực sự cũng hỏi bọn họ bởi vì thấy
trước mặt hai cô con gái của mình có một thanh niên lạ mặt. Không những vậy,
trên tay của anh còn cầm một món quà thăm hỏi.
Trì Dữu nhanh trí nói đó là bạn cùng lớp.
Nghe thấy con gái nói vậy thì bà có chút ngạc
nhiên: "Hôm nay các bạn học của con hẹn nhau đến đây thăm bố hả? Vậy tại
sao lại không đi cùng Tiểu Trần?"
Theo như lời của mẹ Trì thì hai người đàn ông
này tính ra là gặp nhau một cách bất ngờ.
"Chúng cháu thật sự không quen biết nhau
cô ạ."
Sau khi giải thích với mẹ của Trì Dữu, Trần
Hướng Bắc hơi nheo mắt lại, nhướng mày, nhìn vào mắt của đối phương và lười
biếng nói: "Xin chào?"
Sầm Lý phản ứng có chút chậm, anh chỉ liếc
nhìn Trần Hướng Bắc một cách bình tĩnh rồi nói: "Xin chào."
Lúc này, mẹ Trì càng cảm thấy ngạc nhiên hơn:
"Thật là trùng hợp quá. Hôm nay cũng đã có cơ hội gặp nhau rồi. Cháu đến
đây ngồi đi. Cô đi rửa hoa quả cho các cháu ăn."
Trì Dữu cố ý trốn tránh bởi vì cô thật sự
không thể nào chấp nhận việc Trần Hướng Bắc và Sầm Lý ở cùng một chỗ. Vì vậy cô
vội vàng nói để cô đi rửa hoa quả rồi giật lấy trái cây từ tay mẹ Trì. Sau đó
lập tức chạy nhanh ra ngoài.
Mẹ Trì đột nhiên ngăn lại: "Nếu con đi
rửa hoa quả thì ai sẽ tiếp đãi các bạn của con?"
Tuy nhiên, vì không muốn ở cùng một chỗ với
hai người này nên lúc này Trì Dữu còn chạy nhanh hơn cả một con thỏ. Vài giây
sau thì không thấy cô đâu cả.
Trì Thiến ở bên cạnh chỉ biết che trán bất
lực.
Hễ có chuyện gì là nó chỉ biết bỏ chạy, để lại
cái mớ hỗn độn này lại cho gia đình.
Không còn cách nào khác, cô ấy chỉ đành ở lại
tiếp đãi, trò chuyện với hai người đàn ông này hộ em gái.
Sau khi được mời vào phòng bệnh, Sầm Lý lịch
sự chào bố mẹ của Trì Dữu rồi gửi cho họ một món quà để hỏi thăm sức khỏe.
Ngồi trên giường bệnh, bố Trì nói lời cảm ơn
với anh rồi lại nhìn cậu thanh niên xuất hiện trước mặt mình, biểu cảm có chút
bối rối.
Tại sao hôm nay lại có nhiều người đến thăm
ông ấy như vậy?
Mẹ Trì nói: "Đây là bạn học của đứa bé
nhà mình."
Bố Trì ồ lên một tiếng, trong lòng ông ấy có
vẻ đang nghĩ gì đó.
Nhưng cũng lạ thật đấy, bạn học nữ cùng nhau
tụ tập đến đây thì không nói. Nhưng hôm nay lại toàn là con trai.
Nhưng xem ra hai cậu thanh niên này cũng khá
được.
Con mắt nhìn người của các bậc cha mẹ khá là
tốt và bố Trì cũng vậy. Mặc dù ngoài mặt ông đang cười nhưng trong lòng lại
đang thăm dò hai nam sinh này rồi.
Mẹ Trì nhìn Sầm Lý rồi nói: "Bạn học à,
không biết xưng hô với cháu như thế nào?"
Sầm Lý: "Cháu tên là Sầm Lý. Cô muốn gọi
cháu là gì cũng được."
Mẹ Trì là người miền Nam cho nên đôi khi bà ấy
không phân biệt được âm cong lưỡi và không cong lưỡi là như thế nào.
"Trần?"
Thấy mẹ của Trì Dữu đọc sai nên Sầm Lý đã sửa
lại bằng một giọng ấm áp: "Không phải Trần mà là Sầm. Chữ "Sầm"
được kết hợp bởi chữ "Núi" và chữ "Kim", còn "Lý"
có một chữ "Vương" và chữ "Lý"."
"Hình như họ này khá hiếm ở Trung Quốc.
Tiểu Sầm à, có vẻ như họ của cháu khá giống với họ của Tiểu Trần nên lúc đầu cô
không nghe ra."
Ngồi ở một bên nãy giờ, sau khi Trần Hướng Bắc
nghe thấy cái tên này thì chợt lặng lẽ cau mày.
Anh ấy nghiêng nghiêng đầu nhìn về phía Sầm Lý
nhưng người bên kia không hề để ý đến anh ta mà chỉ chăm chú nói chuyện với mẹ
Trì.
Mẹ Trì lại tò mò hỏi tiếp: "Tiểu Trần là
bạn hồi đại học của Trì Dữu nhà cô. Vậy Tiểu Sầm à, cháu có phải bạn đại học
của nó không?"
"Cháu là bạn hồi cấp ba của cậu ấy."
Sầm Lý trả lời.
Nghe thấy câu trả lời của Sầm Lý, vẻ mặt của
Trần Hướng Bắc tỏ ra vô cùng kinh ngạc. Ban đầu anh ấy không có biểu hiện ra
ngoài nhưng sau vài giây thì biểu cảm đã thay đổi ngay lập tức.
Mẹ của Trì Dữu liền gật đầu: "Ồ, vậy thì
cháu và con bé nhà cô đã quen nhau khá lâu rồi. Để giữ được liên lạc với bạn
hồi cấp ba đến tận bây giờ quả thật cũng không dễ dàng gì. Hồi học cấp ba, con
bé nhà cô có chơi với một bạn học nữ nhưng cô gái đó đã kết hôn và đến phía Bắc
sinh sống rồi. Trước đây, cô bé đó luôn qua đêm ở nhà cô nhưng bây giờ cũng không có liên lạc với nhau
nữa."
Ngồi trên giường im lặng nãy giờ, lúc này bố
Trì mới lên tiếng.
"Từ trước đến nay chú chưa từng nghe con
bé nhà chú nói rằng nó có một khoảng thời gian vui vẻ với một bạn nam ở trường
trung học. Thế cháu có cùng lớp với nó không?"
Sầm Lý liền trả lời: "Chúng cháu không
học cùng lớp."
"Vậy làm sao mà hai đứa quen nhau
thế?"
"Bây giờ chúng cháu đang làm việc cùng
một công ty."
Bố mẹ của Trì Dữu liền quay ra nhìn nhau rồi
nói: "Vậy thì hai đứa cũng khá có duyên đấy."
Trần Hướng Bắc - người ngồi bên cạnh và cũng
không nói chuyện nãy giờ bỗng nhìn Sầm Lý, đôi mắt của anh ấy nheo nheo lại
giống như đang suy nghĩ điều gì đó.
Bởi vì đã biết được câu chuyện đằng sau đó nên
Trì Thiến bỗng thở dài trong lòng. Đây thật sự còn hơn cả duyên phận, lúc học
cấp ba, Trì Dữu đã phải lòng Sầm Lý.
Thấy vậy thì Trì Thiến cũng không ngắt lời bọn
họ mà cô ấy liền cúi đầu xuống và lấy điện thoại gửi một tin nhắn cho Trì Dữu.
Lý do cô ấy nhắn tin đó là muốn hỏi cô định trốn trong ấy bao lâu.
Ngay khi tin nhắn vừa được gửi đi thì Trì
Thiến thấy điện thoại của Trì Dữu đang sạc ở ổ cắm vang lên.
"..." Thật sự là không còn gì để nói
nữa rồi. Đến điện thoại cũng để ở trong phòng.
Mẹ của Trì Dữu cảm thấy nãy giờ mình chỉ nói
chuyện với Tiểu Sầm, có chút lạnh nhạt với Tiểu Trần cho nên lại quay đầu sang
chỗ Tiểu Trần nói chuyện. Cả hai đều có bạn học nữ là Trì Dữu và hôm nay lại
đặc biệt đến đây thăm bố Trì cho nên phải đối xử với họ một cách công bằng.
Không thể chỉ nói chuyện với người này mà bỏ qua người kia được.
Nhưng một người đã có tuổi như mẹ của Trì Dữu
và hai cậu thanh niên kia thực sự không có chủ đề chung để nói chuyện cho nên
mẹ Trì chỉ có thể hỏi đến phương diện kia.
Vốn dĩ tuổi của hai chàng trai kia cũng vừa
phải lại còn đẹp trai, bà còn có thể hỏi cái gì khác ngoài mấy vấn đề kia.
"Các cháu đã có bạn gái chưa?"
Lúc đó Trì Thiến đang ngồi bên cạnh cũng bị
câu hỏi đó của mẹ mình làm cho kinh ngạc đến nỗi phải mở to hai mắt giống như
không tin vào mắt mình. Sau đó quay sang nhìn hai chàng trai đang bị mẹ hỏi
kia, cô chỉ sợ hai người họ sẽ nói mấy lời linh tinh.
Cũng may Trần Hướng Bắc không có, anh ấy chỉ
cười cười rồi đáp: "Cháu vẫn chưa có."
Giọng điệu của Sầm Lý lại rất nhẹ nhưng trong
lời nói vẫn có sự lễ phép với những người lớn tuổi hơn.
"Cháu có rồi ạ. Nhưng hai ngày nay cháu
đã khiến cô ấy giận vì vậy cháu vẫn đang cố gắng bù đắp cho cô ấy."
Nghe thấy câu trả lời của Sầm Lý thì những
ngón chân của Trì Thiến không thể giữ nguyên được mà cào cào xuống sàn. Có vẻ
như cô ấy đang lo lắng điều gì đó. Cô ấy thật sự không thể nhìn thêm được nữa
vì vậy cô ấy phải di chuyển sang chỗ khác tỏ ra không biết gì.
Đôi khi không biết gì cũng là một loại hạnh
phúc.
Kết quả là vừa đi thì liền nhìn thấy nửa cái
đầu lẻn ra khỏi cửa phòng bệnh của Trì Dữu.
Ban đầu Trì Dữu là muốn chạy trốn khỏi cái
phòng bệnh này nhưng cô lại cảm thấy rằng không thể để người khác chịu trách
nhiệm cho hành động của mình được. Hôm nay Sầm Lý và Trần Hướng Bắc đến đây
chính là bởi vì cô. Cũng có thể nói rằng cô là kẻ chủ mưu trong việc này và nếu
cô chọn cách chạy trốn mà để lại hai người họ ở lại với gia đình thân yêu của
cô thì cũng không được hay cho lắm.
Nhìn thấy Trì Dữu đang lén lút thì Trì Thiến
liền giật giật khóe môi, đương nhiên không thể bỏ qua kẻ chủ mưu. Vì vậy cô ấy
lập tức hét lớn: "Trì Dữu ơi, em rửa xong hoa quả chưa? Mau mang vào đây
đi."
Nghe thấy giọng nói của Trì Thiến thì đầu của
Trì Dữu đột nhiên run lên, giống như đang giật mình.
Thấy vậy thì mấy người trong phòng bệnh cũng
quay lại nhìn cô.
Mẹ của Trì Dữu cũng liếc nhìn con gái và bảo
cô mau vào đi, đừng có đứng ngốc nghếch một chỗ như thế. Tuy miệng đang gọi Trì
Dữu nhưng hiện giờ tâm trí của bà ấy chỉ tập trung vào những gì Tiểu Sầm vừa
nói ban nãy.
Đã bị phát hiện thì tất nhiên Trì Dữu không
còn cách nào khác đành phải quay đầu đi vào bên trong.
Thôi bỏ đi, chỉ cần thân phận của Sầm Lý và
Trần Hướng Bắc không bị bại lộ thì cứ nói chuyện với bọn họ một cách tự nhiên
như không có gì xảy ra.
Không thèm quan tâm đến con gái nữa, mẹ Trì
cũng không ngờ đến vừa nãy bà lại hỏi một câu hỏi tùy tiện như vậy. Tuy nhiên,
bà vẫn hỏi tiếp: "Tiểu Sầm à, làm sao cháu lại khiến cho bạn gái tức giận
thế? Cứ nói cho cô, biết đâu cô lại có thể giúp cháu thì sao."
Trái tim của Trì Dữu bỗng thắt lại, có vẻ như
cô sợ bị phát hiện ra điều gì đó. Cô ngồi xuống bên cạnh Sầm Lý với một ánh mắt
không dám nhìn thẳng với hai người này.
Sầm Lý cười và nói: "Lý do cô ấy tức giận
là bởi vì ở một số phương diện, cháu giải quyết không được tốt ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.