《Chỉ Cần Ánh Trăng Là Đủ Rồi- Calantha》

Trì Dữu ngơ ngác.

Đây là lần đầu tiên cô cảm nhận được nụ hôn mạnh mẽ và mãnh liệt như vậy từ Sầm Lý.

Trong bãi đậu xe lạnh lẽo, cô mở to đôi mắt không thể tin được, cô đã bị Sầm Lý ôm vào lòng, nhìn khuôn mặt của Sầm Lý gần ngay trước mặt, mũi và miệng cô đều tràn ngập hơi thở mạnh mẽ của anh.

Dù mạnh bạo, nhưng rất tươi mát, thơm tho.

Trì Dữu bị hôn tới mức cơ thể hơi ngả về phía sau, cô chỉ có thể ép sát vào lòng bàn tay đặt sau lưng cô, cách một lớp quần áo, cô như cảm thấy lòng bàn tay anh vừa run vừa nóng.

Trì Dữu đột nhiên thấy lòng như đang gõ trống.

Đúng là phim chỉ là giả dối, dùng cách này để khiến người khác im lặng thực sự vô dụng.

Bị bịt miệng, không cho nói chuyện càng khiến người ta càng muốn phản kháng hơn.

Môi và lưỡi hơi đau đớn, Trì Dữu nghiêng đầu trốn đầu lưỡi của anh, giơ tay muốn đẩy anh ra.

“Sầm Lý, anh bình…”C a l an t h a - T Y T

Trì Dữu chưa nói xong đã lại bị đầu lưỡi của anh nuốt chửng vào trong nụ hôn.

Mãi cho đến khi bãi đậu xe có tiếng còi vang lên, Sầm Lý mới bình tĩnh hơn, ôm dựa vào xe.

Trì Dữu cũng hít thở, dần áp vào ngực anh, những gì cô nghe thấy là nhịp tim của Sầm Lý, nhịp tim này còn dữ dội hơn cả nhịp tim của cô.

"Xin lỗi, vừa rồi anh mất khống chế cảm xúc."

Sau khi bình tĩnh, Sầm Lý xin lỗi.

Cảm xúc của anh vốn luôn ổn định, nhưng công việc bận rộn, cộng với những tin tức từ ba thỉnh thoảng làm phiền anh, khiến anh có lúc phải tiêu cực.

Trò chơi Bình Minh là tâm huyết của anh, cũng là nơi để anh có thể thỉnh thoảng phát tiết cảm xúc và áp lực.

Anh điều khiển Đao Phủ cả người toàn là máu, kéo theo một con dao dài vài mét,  tàn sát những người chơi đóng vai con người một cách lạnh lùng, tàn nhẫn trong thế giới trò chơi đen tối, đẫm máu.

Tuy nhiên, trong hiện thực anh sắp hết kiên nhẫn với Trần Hướng Bắc rồi.

Ban đầu, anh giả vờ không quan tâm, chỉ vì anh biết chuyện đã xảy ra dù anh có quan tâm đến đâu, cũng không có cách nào xóa bỏ.

Nếu anh không đọc câu trả lời của cô vào năm ba, biết được tấm lòng chôn giấu sâu trong cô, nếu không phải nửa năm trước anh biết Trì Dữu muốn chuyển việc, đột nhiên muốn gặp lại cô, muốn xem cô gái lớp bên vẽ rất đẹp ngày trước, giờ như nào.

Có lẽ anh và cô sẽ không bao giờ gặp lại nữa.

Mấy năm nay không có anh cô cũng sống rất tốt.

Trì Dữu không thương nhớ anh, cũng có thể buông bỏ được anh, cô thực sự chỉ coi anh như một ký ức đẹp đẽ nhưng đáng tiếc thời còn đi học.

Cô thực sự đã làm được, khi cô thích ai cô sẽ chân thành thích người đó, khi từ bỏ cũng tiêu sái buông tay.

Vì vậy, khi cô ở bên người khác, cô sẽ thích người khác giống như cách cô thích anh khi đó.

"Anh biết câu hỏi của mình hơi ngu ngốc.” Sầm Lý siết chặt vòng tay: "Bây giờ em có còn thích Trần Hướng Bắc không? "

Trì Dữu lập tức lắc đầu một cách chắc chắn.

“Vậy anh ta quay về tìm em, em có cảm giác không?”

Không, trong mắt Trì Dữu hiện lên vẻ cô đơn khó nhận thấy, nhưng cô lại kiên định nói: “Đối với em, một mối quan đã kết thúc có nghĩa không còn gì cả."

"Còn chúng ta thì sao?" Sầm Lý hỏi: "Nếu chúng ta kết thúc, em có thể yêu anh một lần nữa không?"

Cũng giống như một tháng đó, anh đã nhiều lần hỏi cô có thích anh hay không, nhưng anh chỉ muốn một câu trả lời chắc chắn.

Trì Dữu hồi lâu không nói.

Cô đã thích anh một lần nữa rồi.

Cô thầm nhủ trong lòng.

Ngay cả khi Sầm Lý nói rằng chưa bao giờ là bạch nguyệt quang, hơn nữa khái niệm bạch nguyệt quang không thể tồn tại theo góc độ hiện thực.

Khi nhìn một người từ x

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play