Editor: Hoài Như
Khấu Túy dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, vỗ vỗ vào
chỗ trống cùng bàn: “Ngồi đi.”
Thời Tây: “?”
Khấu Túy không nhịn được mà bật cười: “Sợ cái
gì, không có keo, ngồi đi.”
Thời Tây nheo mắt nghiêng đầu, cảm thấy Khấu
Túy không có chuyện gì tốt, run rẩy ngồi xuống.
Khấu Túy đột nhiên giơ tay về phía Thời Tây,
Thời Tây sợ hãi rụt đầu lại: “Đừng đánh người mà!”
“Ai nói sẽ đánh cậu.” Thanh âm Khấu Túy hơi
khàn, đưa tay đặt ở sau gáy Thời Tây, nhẹ nhàng vỗ vỗ: "Cái gối này cậu
thử trước một chút đi."
Động tác của Khấu Túy rất nhẹ nhàng, thậm chí
là ôn nhu, giống như đang vỗ về một đứa trẻ trong nôi ngủ, ngón tay chậm rãi
đưa ra xa, rồi lại nhẹ nhàng hạ xuống, hết lần này đến lần khác.
Khuôn mặt của Thời Tây như bị bôi một lớp phấn
hồng, hồng hào mịn màng, lỗ tai có chút tê dại, trong tay dường như có một dòng
điện không ngừng truyền đến tóc của cô, sau đó là da đầu, lại đến từng dây thần
kinh.
Khấu Túy vỗ nhẹ đầu Thời Tây hết lần này đến
lần khác, cho đến khi Thời Tây sắp nằm xuống bàn: “Ngủ đi.”
Thời Tây rất thoải mái, cơn buồn ngủ cũng tự
nhiên ập đến, khuôn mặt gần như áp sát vào gối.
Khấu Túy đột nhiên thu tay lại và cười khẽ:
“Bây giờ, hãy để người đẹp nhỏ Thời Tây cho bạn xem cảnh nấc cụt và xì hơi khi
ngủ trên bàn.”
“...”
Thời Tây cảm giác Khấu Túy thực sự rất ác, cô
đứng thẳng dậy, ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.