Trong tiếng gào thét giận dữ của
Trảm Đặc, anh ta đã thăng cấp.
Đoàn Vu Thần có hơi thất vọng, anh
ta nhìn về phía Quỳnh và Lăng Bất Thần nói: “Hai người bỏ phiếu quá chậm, đáng
nhẽ phải bỏ nhanh để loại Trảm Đặc mà không phải là để anh ta chạy thoát.”
Quỳnh nhún vai, cũng không quan tâm:
“Trảm Đặc phản ứng rất nhanh, cho dù bọn tôi bỏ phiếu lập tức, anh ta cũng sẽ
chạy trốn thành công ở trong khoảnh khắc đó.”
Đoàn Vu Thần còn muốn nói gì nữa,
Hòa Ngọc liền mở miệng nói: “Không sao, tiêu hao hai trăm nghìn phiếu của anh
ta cũng không thiệt.”
Cậu nhìn về phía Đoàn Vu Thần : “Dựa
theo cách nói của các anh, làm hao số phiếu ảnh hưởng rất lớn đến tuyển thủ,
đúng không?”
Vạn Nhân Trảm gật đầu, hiếm khi giải
thích cho Hòa Ngọc: “Dựa theo kinh nghiệm trước đây, số phiếu yêu cầu của vòng
đấu loại lượt một hai vẫn không cao, nhưng nếu lượt thứ nhất không tích số
phiếu cho lượt thứ hai, lượt thứ hai muốn dùng số phiếu để thăng cấp sẽ rất
khó. Tuyển thủ có lượt yêu thích cao cho dù lượt thứ hai dùng phiếu bầu thăng
cấp, mang theo số phiếu gần như bằng không đi vào lượt thứ ba, vậy thì đừng
có hy vọng lượt thứ ba có thể dựa vào số phiếu nữa, điều này rất khó để đạt
được yêu cầu.”
Hơn nữa, một khi tuyển thủ dùng
phiếu bầu để rời khỏi, điều này sẽ khiến khán giả cảm thấy anh ta không có năng
lực.
Khán giả của Liên Bang Vũ Trụ đều là
những người rất thực tế, không ngốc một chút nào, càng sẽ không bỏ phiếu lung
tung.
Khiến người xem cảm thấy tuyển thủ
kém cỏi, không lạc quan thì đừng mong có được phiếu của bọn họ nữa.
Hòa Ngọc hiểu rõ rồi, gật đầu: “Hiểu
rồi, rất tốt.”
Quỳnh đột nhiên hỏi: “Có phải các
anh đã biết ai là nội gián rồi đúng không? Nếu không vì sao lại bảo chúng tôi
bỏ cho người gần như không có khả năng như Trảm Đặc.”
Nếu còn chưa chắc chắn nội gián là
ai, cửa ải này sẽ phải đánh cược nội gián, sàng lọc ra nội gián.
Nhưng bọn họ lại chọn người mạnh
nhất là Trảm Đặc, đều đã có suy nghĩ loại đồng đội mạnh rồi, có thể thấy không
cần đánh cược nội gián nữa rồi.
Vạn Nhân Trảm có vẻ bối rối, nói:
“Biết là ai rồi, Hòa Ngọc nói cho tôi.”
Hòa Ngọc nhún vai: “Không biết bởi
vì không hề có một chút manh mối nào cho nên mới quyết định loại bỏ người mạnh
nhất.”
Vạn Nhân Trảm híp mắt lại, đột nhiên
thông minh ra, nói: “Mày bàn kế hoạch này với ai?”
Gã bỏ phiếu cho Trảm Đặc vì Hòa
Ngọc, những người khác cũng bỏ phiếu Trảm Đặc, số phiếu thống nhất như vậy
không thể không bàn với ai.
Có vấn đề mà.
Mà gã đột nhiên đột nhiên thông minh
ra, lại khiến ánh mắt Đoàn Vu Thần nhìn về phía gã càng thêm chắc chắn.
Giọng điệu đe dọa Hòa Ngọc này, hoàn
toàn phù hợp với đặc trưng của nội gián.
Hòa Ngọc nghe thấy vậy nhìn về phía
gã, cười dịu dàng nói: “Tự tôi nghĩ thôi, không còn cách nào khác, trong các
cao thủ không thể loại anh, vậy chỉ có thể loại bỏ Trảm Đặc.”
Vạn Nhân Trảm: “...”
Không thể loại anh.
Loại anh.
Anh.
Lỗ tai của Vạn Nhân Trảm giật giật,
dừng suy nghĩ, ho một tiếng nói: “Xem ra mày cũng biết suy nghĩ, ải tiếp theo
sẽ bảo vệ mày một chút.”
Đạn mạc: “Tôi thấy, điểm giới hạn
của Vạn Nhân Trảm càng ngày càng thấp rồi.”
Đạn mạc: “Anh zai, anh sắp trở thành
người mang tiếng xấu rồi, vậy mà còn muốn bảo vệ Hòa Ngọc.”
Đạn mạc: “Đồ ngốc dại dột làm tôi
nghi ngờ cuộc đời.”
Hòa Ngọc: “...”
Cậu thở dài, thương cảm mà nhìn về
phía “tên ngu” một cái, lại nói: “Đi thôi, chúng ta đến ải tiếp theo.”
Ải này có thể truyền tống, năm
người đi thẳng đến ải thứ năm.
Mấy người sắc mặt đều rất bình tĩnh
nhưng suy nghĩ khác nhau, nghĩ cái gì chỉ có bản thân biết.
Dù sao thì nội gián vẫn chưa xuất
hiện, trong năm người họ vẫn ẩn nấp tên nội gián kia, ẩn nấp quá kỹ, cũng
quá nguy hiểm.
Trạm trung gian.
Trảm Đặc vừa mới đến khu vực tuyển
chọn liền nhìn thấy ánh mắt thương cảm của Seattle và Kiều Viễn.
Anh ta suýt chút nữa nhảy dựng lên,
hỏi thẳng: “Là ai nghĩ cách loại tôi?”
Hai người bị loại trước, chắc chắn ở
đây xem phát sóng ......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).