Hành động này của Lục Đình có thể nói là xúc phạm. Tang Yểu muốn rút tay lại. Nhưng mặc kệ nàng cố gắng thế nào, Lục Đình cũng không buông tay ra. Nàng lại không đủ can đảm trực tiếp mở miệng trách cứ như Tạ Uẩn. Nàng chỉ có thể giãy giụa không chút khí thế nào, nói: “Điện hạ, ngài…… Ngài buông tay ta ra.”
Lục Đình không buông, cổ tay thiếu nữ đã hơi đỏ.
Tang Yểu đau đến mức rơi nước mắt, giãy giụa nói: “Ngài đừng bắt ta……”
Mà Tạ Uẩn đã đi đến bên cạnh hai người. Hắn thậm chí liếc mắt cũng không nhìn Tang Yểu một cái rồi đi qua. 
Tịnh Liễm không bất ngờ chút nào. Hắn biết chủ tử sẽ không quan tâm bởi vì con người Tạ Uẩn, xưa nay đã như vậy.
Nhưng ngoài dự đoán chính là, Tạ Uẩn lại dừng bước.
Hắn quay đầu lại, ánh mắt đảo qua hai người.
Lục Đình chú ý tới ánh mắt Tạ Uẩn. Hắn kinh ngạc buông tay ra, khóe môi khẽ nhếch, nói: “Như thế nào, Tạ đại nhân còn có chuyện gì sao?”
Tang Yểu nắm cổ tay mình, vừa sợ hãi vừa bất lực. Nàng cực kỳ ấm ức. 

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play