Ô Hàm hưng phấn: "Hồn phách của những người bị hại kia vẫn còn ở đây sao?”
"Không còn nữa."
Ô Hàm thở dài: "Người cung cấp thông tin của tôi nói rằng bọn họ đã bị ăn bởi yêu nữ trong rừng."
Trương Nghiệp tiến lên một bước: "Yêu nữ kia là Lâm Sâm. Cô ấy đã ăn bọn họ. Nhưng mà lúc nãy tôi đến tìm cô ấy và hỏi về những nạn nhân. Lâm Sâm cũng biết một số điều."
"Vậy thì hung thủ là ai?"
Trương Nghiệp: "Từ nơi mà hồn phách của nạn nhân lang thang, hung thủ thật sự đến từ cánh rừng này."
"Lâm Sâm không biết hung thủ là ai sao?"
"Cô ấy không hỏi những người chết kia, bởi vì cô ấy quá đói, cô ấy nuốt bọn họ luôn mà không cho bọn họ có thời gian nói gì." Trương Nghiệp vỗ vai phải của Ô Hàm: "Cô gái nhỏ, suy luận của cô là chính xác, cô cách hung thủ rất gần. Cô phải dũng cảm hơn một chút để nhìn thấy người đó. Lâm Sâm nói rằng những nạn nhân đó đã nghe thấy hung thủ nói ‘Mồ côi cũng được, miễn là biết tha thứ, mày sẽ có một trái tim nhân hậu.’ Tôi nghĩ, câu này rất hữu ích để cô có thể xác định được ai là hung thủ."
Nhìn về phía xa xa, bốn người nhìn nhau, cười với Ô Hàm: “Chúng tôi phải đi đây, cảm ơn cô.” Bốn người cùng nhau hành lễ với cô: "Tạm biệt, Ô Hàm.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play