Phải một lúc lâu Hạ Châu mới nhận ra cô đang nói đến điều gì, vốn dĩ là anh lo cô sợ hãi nên mới cố gắng đè tâm trạng phiền muộn của mình xuống. Thế nhưng anh lại cảm thấy vô cùng vui mừng khi nghe thấy những lời không phải an ủi mình mà lại hơn cả an ủi đó của cô.
Lúc tâm trạng vui vẻ, tổng giám đốc Hà tự nhiên trở nên vô lý, anh chặn cô lại và không cho cô đi.
Anh chậm rãi đứng thẳng lưng, lùi lại vài bước, tạo ra một khoảng cách nhất định rồi nói với Ôn Nhu: “Ồ, ngoan ngoãn quá.”
Lời khen chứa đầy ý tứ, sự giễu cợt trong lời nói thì không cần phải bàn cãi.
Có lẽ vì cảm thấy lời nói này còn chưa đủ khiến người ta đỏ mặt thót tim nên anh lại bồi thêm một câu: “Chà, cũng rất tốt, nghe lời người đàn ông của em thế này cơ mà.”
Anh nói rất tự nhiên, Ôn Nhu thật sự rất xấu hổ, bởi vì giọng điệu của đối phương tràn đầy chiều chuộng, tựa như cô là người nào đó rất quan trọng với anh.
Đương nhiên điều quan trọng hơn cả là… Câu nói “cũng rất tốt, nghe lời người đàn ông của em thế này cơ mà” của anh mới là thứ khiến cô xấu hổ nhất.
May mắn thay, cô đang đeo khẩu trang, nếu không khuôn mặt đỏ bừng và vẻ ngoài có chút xấu hổ của cô sẽ bị lộ ra trước mắt những người xung quanh và người đàn ông đó.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT