Đêm đã khuya, sau đó mọi người giải tán. Phần lớn vừa đi khỏi, mặt mày ai cũng buồn bã thở dài. Vừa rồi ở trước mặt Tam thiếu gia và Tề quân không dám thể hiện quá, sợ làm họ thêm buồn lòng, lúc này ai về viện nấy liền lẩm bẩm vài câu.
Lâm di nương nói: "Phu nhân mà còn sống, thấy Tam thiếu gia chịu ấm ức thiệt thòi như vậy, không biết sẽ đau lòng đến mức nào." Nàng là người hầu hạ Phu nhân từ trước, lúc này nghe tin tức này càng thêm khó chịu.
Nếu Tam thiếu gia ngốc nghếch không thông minh thì còn đỡ, đằng này Tam thiếu gia rõ ràng thông tuệ như vậy, kết quả lại...
"Tỷ tỷ đừng đau lòng, muội thấy Tề quân và Tam thiếu gia vẫn ổn mà."
"May mà Tam thiếu gia có Tề quân."
Trâu Trường Thanh cũng nói với Mai Hương: "Tiếc thật, Tam thiếu gia thông minh học gì cũng nhanh. Ta học y thuật hơn hai mươi năm, bốn tuổi đã học thuộc lòng thang đầu ca quyết, vậy mà không bằng Tam thiếu gia học y hai năm."
Cho nên hắn ta mới thấy lạ, sao Tam thiếu gia lại thi không đỗ, sao lại về nhanh như vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play