Những con hẻm ở đây thông nhau tứ phía, chỉ một cái ngoặt, Kiều Nhược Nhược đã có chút không phân biệt được phương hướng, hơn nữa cứ quanh co một lát cô đã đuối sức.
Ông Kiều lúc này cũng đuổi tới, ông ta mệt đến thở không ra hơi, tay vẫn cầm khư khư cây tre, “Mày, mày đứng lại cho tao, hôm nay tao nhất định phải dạy dỗ mày một trận! Mẹ kiếp, mẹ mày dạy mày thế nào mà dám cãi tao hả……”
“Hứ!” Kiều Nhược Nhược ngẩng đầu trừng mắt nhìn ông ta đầy căm hận, “Ông có tư cách gì làm ba tôi, cái gì cũng là mẹ tôi lo lắng, cần cái loại ba như ông làm gì? Ngoài việc xin tiền nhà, có khi còn động tay đánh chúng tôi, ha ha, ông thật sự coi mình là ông trời con chắc? Tôi nói cho ông biết, lần này tôi giúp ông trả nợ chẳng qua là không muốn bọn cho vay nặng lãi đi quấy rầy mẹ tôi, nhưng sau này ông mà còn nợ nần không trả, tôi sẽ không giúp ông nữa đâu.”
Ông Kiều bị ánh mắt đầy hận ý của cô trừng đến mức lùi về sau một bước, sau đó lại nhanh chóng hoàn hồn, “Mày không giúp tao cũng phải giúp! Trừ khi mày nghe lời tao nhanh chóng đi lấy chồng.”
“Lấy chồng?” Kiều Nhược Nhược cười khẩy một tiếng, “Nói hay lắm, chẳng phải ông tham chút tiền sính lễ đó sao. Thế nào, không có chỗ nào kiếm tiền nữa nên muốn bán con gái à? Ông đúng là một người cha tốt!”
Nói câu này, cô gần như nghiến răng nghiến lợi.
Trên thế giới này, sao lại có người cha ruột như vậy chứ? Kiều Nhược Nhược âm thầm căm hận cuộc đời bất công, bản thân cô lại chỉ có thể vùng vẫy trong vũng bùn này……
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT