Kiều Nhược Nhược bước vào trong, không khỏi nhìn ngó xung quanh. Căn phòng này không lớn, nhưng với con mắt không mấy tinh tường của cô cũng có thể nhận ra, nơi đây tràn ngập mùi tiền.
Những chiếc bình cổ, hộp đựng thuốc hít trên kệ nhiều tầng, những bức tranh nổi tiếng treo trên tường, một chiếc bàn làm việc làm bằng cả khối gỗ mun, trong chiếc giỏ nhỏ hình thù kỳ lạ trên bàn tùy ý đặt bảy tám viên ngọc đủ hình dáng và màu sắc…... tất cả đều khiến người ta kinh ngạc trầm trồ.
Kiều Nhược Nhược cố gắng kiềm chế cảm xúc muốn xuýt xoa, cố gắng giữ vẻ bình tĩnh tự chủ.
Thật đấy, đứng trước bao nhiêu trân bảo như vậy, có thể giữ được lý trí này thật quá khó……
Kiều Nhược Nhược có chút hối hận vì sao lại đi theo, chẳng phải đây đang nói rõ mình cách xa tầng lớp giàu có này bao nhiêu bậc hay sao?
“Ông ơi, đây là cái gì vậy? Rượu mới ủ của ông à? Hỏng rồi, ông lại lén uống rượu.” Tô Lê liếc mắt một cái đã thấy chất lỏng màu vàng trong chén rượu bằng sứ Thanh Hoa trên bàn.
Ông lão mặc áo dài cài khuy, râu tóc bạc phơ lúc này mới đứng dậy nói: “Đừng có nói bậy, ông, ông chỉ nếm thử xem được chưa thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT