Lên đến Bắc Kinh, ba tên nhóc chưa từng bước ra khỏi Tương Nam đứng trên phố lớn choáng váng mặt mày, bị người xe đông đúc làm hoa cả mắt.
Mà Lâm Đào thì quen đường quen lối dẫn họ đến ở trong một căn nhà nhỏ tại khu phố cũ hơn nửa tháng, nửa tháng sau, anh ta cầm một tờ danh sách đến kêu ba người họ bắt đầu ra tay hạ cổ một đám người. 
Tiếc là người trong danh sách không phải người họ có thể tiếp xúc được, Lăng Hướng Vinh còn đỡ, nhờ bản thân cũng khá thông minh nên miễn cưỡng hạ cổ được hai người thành công. Còn Ô Lạc và Ô Kìm thì ra ngoài hai chuyến, thập thò ngồi canh gần nhà người ta hai ngày suýt bị bắt vì tưởng là biến thái.
Kể từ đó Lâm Đào thay đổi chiến lược, tìm rất nhiều ông to bà lớn lâm vào cảnh khốn đốn vật lộn bất lực mà mình lại có điều kiện nhất định có thể tiếp cận được để hạ cổ, rồi nhờ khống chế họ mà ra tay với người trong danh sách.
Kỳ Vũ Thu ngắt lời cậu ta: “Tại sao Lâm Đào lại không cướp cái hũ đi mà phải giữ lại mạng của ba người các cậu?”
Theo những gì bà cụ đó nói, cái hũ không bị hạn chế sử dụng, Ô Lạc và Ô Kìm kia nghe vậy bèn nghệt mặt ra, giữ họ lại quả thật là tìm thêm rắc rối.
Ô Lạc khó tin nhìn cậu: “Tại sao phải giết chúng tôi, giết người là phạm pháp đó! Nếu anh ta bị cảnh sát bắt được thì còn ra tay với đám người kia kiểu gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play