Nam Diên ngẩng đầu khỏi vai hắn, khóe miệng hơi nhếch lên, giải thích: "Vừa mới mở mắt, còn hơi mơ màng. Nhưng mà, khi tôi vừa vào thì đã ở tư thế tựa đầu lên vai anh rồi, nếu anh không ngồi cạnh tôi, tôi cũng không có vai để tựa, anh nói có phải đạo lý này không?"
Vạn Sĩ Y Trần nhìn cô bằng ánh mắt lạnh như băng: "Cô nên cảm thấy may mắn vì hôm nay tâm trạng tôi không tệ, nếu không tôi đã vặn đầu cô xuống rồi."
Nam Diên cười nhạt: "Có cần tôi giúp anh nhớ lại cảnh tối qua anh định một trảo móc tim tôi ra, nhưng cuối cùng lại bị tôi áp chế đến nỗi tứ chi không thể động đậy... không?"
Cho nên, cái đầu này của tôi không phải anh muốn vặn là vặn được đâu.
Đôi mắt của Vạn Sĩ Y Trần như xoáy đen tích tụ mưa bão, âm u vô cùng: "Thật sự cho rằng ở địa bàn của tôi, tôi không động được cô? Chỉ là không muốn tức giận thôi."
Ánh mắt Nam Diên hơi động, hỏi: "Vì sao không thể tức giận?"
Không đợi đối phương trả lời, Nam Diên nói tiếp: "Thôi, anh lợi hại, anh lợi hại nhất."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play