Diệp Tử Mộ không cần mang theo nhiều đồ đạc lắm, rất nhanh đã thu dọn được một cái tay nải nhỏ.
Hắn đào cả hũ tiền mình tích cóp trong một năm từ dưới gốc cây đào, đầy cả một hũ, phần lớn là tiền xu và bạc lẻ, cũng có không ít nén bạc.
Trong cả thôn Phong Cốc, tiểu thợ săn này tuyệt đối có thể coi như một "đại gia" nhỏ.
Tuy nhiên, so với Nam Diên thì không thể bằng được, số bạc này còn chưa bằng một đơn hàng mà nàng làm để tránh vàng nhiều.
Nam Diên khoanh tay đứng ở một bên, nhìn tiểu thợ săn bận rộn như một cái con quay nhỏ, ánh mắt rất bình tĩnh, cũng rất dịu dàng.
Ánh mắt của nàng lướt qua vết bớt xấu xí màu đen trên mặt Diệp Tử Mộ, rồi chợt nhớ ra điều gì đó, nàng thay đổi ý định và nói với hắn: “Mấy ngày nữa hẵng đi.”
Diệp Tử Mộ vừa mới đào hũ tiền xong, quay lại nhìn nàng, khó hiểu hỏi: “Vì sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT