Thích Ngưng Diễm sắc mặt tái nhợt, vội vàng giải thích: “Sơ Nhi, ta chưa bao giờ quên ân tình của nàng! Sau này chúng ta kết làm đạo lữ, ta có cả đời để trả ơn nàng. Nhưng tiểu sư muội là người ngoài, ta không thể để muội ấy chịu thiệt. Ta đã nói nhiều như thế, ta nghĩ nàng sẽ hiểu.”
“À, thật tốt cho cái gọi là ‘người ngoài’. Ngươi coi ta là đạo lữ, cho nên ta làm gì cũng là điều tất nhiên? Cách suy nghĩ đó thật làm ta thấy ghê tởm.” Nam Diên nhìn chằm chằm hắn, ánh đạm mạc đến cực điểm.
Thích Ngưng Diễm vô thức buông tay, ngơ ngác nhìn nàng, “Sơ Nhi, nàng hận ta sao?”
“Ngươi tự luyến quá rồi. Ngươi không xứng để ta hận, chỉ là khiến ta chán ghét thôi. Nếu không muốn kết đạo lữ với ta, thì nói thẳng, ngươi kéo dài để làm gì?”
“Sơ Nhi, ta không có, ta chỉ là—”
Nam Diên cắt lời, “Quy Nhất Tông ta không thèm, còn ngươi, ta càng khinh thường. Có lẽ năm đó ta chọn sai, sau này ngươi muốn lo cho ai thì lo, đừng liên quan đến ta.”
“Sơ Nhi, ta thật sự không có tình cảm với tiểu sư muội, lòng ta chỉ có nàng! Sao nàng không tin ta? Cùng ta về được không? Chúng ta sẽ tìm chưởng môn sư thúc làm chứng, đợi ngài xuất quan, chúng ta sẽ lập tức kết đạo lữ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play