Chúng đệ tử đã chấp nhận sự thật rằng mình chỉ có tài trí bình thường, cũng quyết định tiếp tục con đường của những người tài trí bình thường.
Ngay lúc này, chưởng môn của họ đột nhiên lẩm bẩm thành tiếng, “Trước đây ta luôn nghĩ rằng việc tu vi của mình không tiến bộ là do đã tiêu tốn quá nhiều tinh lực vào những việc vụn vặt của tông môn, khiến ta nhiều lần muốn giao lại vị trí chưởng môn. Nhưng rồi ta lo lắng rằng không ai có thể đảm đương được vị trí này. Hiện tại, ta cuối cùng đã hiểu…”
Ông nghĩ rằng bản thân là vô tình kiếm tu, không nên bận tâm đến bất cứ chuyện gì, nhưng vì trách nhiệm mà ông không thể không gánh vác vai trò chưởng môn, gánh quá nhiều trách nhiệm nặng nề.
Tuy nhiên, sau khi nghe đồ đệ Vân Vô Nhai nói, trong khoảnh khắc, ông như được khai sáng.
Ông nhận vị trí chưởng môn của Đại Diễn kiếm tông không chỉ vì trách nhiệm, mà còn vì ông có tình cảm với Đại Diễn kiếm tông!
Đó chính là chút tình mà Vô Nhai đã nói đến.
Ông không nên coi việc cống hiến cho Đại Diễn kiếm tông là một gánh nặng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT