Nam Diên liếc nhìn anh, “Tuỳ tiện thì không cảm thấy, có một số người sinh ra đã tự nhiên quen thuộc. Tôi chỉ là không giỏi ứng phó loại người này.”
Người tự quen thuộc, cô từng gặp qua rồi, mẹ cô chính là như vậy, đôi khi nhiệt tình đến mức khiến người khác không chống đỡ được.
Tuy nhiên, một khi đã quen với nhịp độ của họ, trò chuyện sẽ rất dễ dàng, vì không cần lo lắng chuyện giao tiếp bị ngắt quãng, chỉ cần thi thoảng đáp lại vài câu là được.
Tịch Vân Khôn không nhận được sự đồng tình, điều này khiến anh phải suy nghĩ lại.
“Vậy tôi sau này cũng gọi cô là Thiến Thiến?” Hỏi câu này xong, Tịch Vân Khôn có chút không được tự nhiên.
Anh không quen thân mật với người khác.
“Anh cứ gọi là Khương tiểu thư đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT