Báo Sâm khẳng định rằng sinh vật thú nhân mà gọi là Côn không có ác ý. Dựa vào luật của thú nhân, hắn đưa ra ý kiến của mình: “Hôm nay nếu không có ngươi giúp đỡ, chúng ta không chắc có thể giữ được số thức ăn này. Vì vậy, chúng ta có thể chia cho ngươi một nửa thức ăn.”
Côn nhìn qua mà chẳng để tâm đến con thằn lằn to lớn như ngọn núi nhỏ, "Ta không cần thức ăn, ta muốn quyền sử dụng nguồn suối của bộ lạc các ngươi. Ta đã tìm quanh vùng này, không có nơi nào dòng nước lớn và trong hơn chỗ đó, ta rất thích nơi đó."
Báo Sâm có chút ngoài ý muốn nhưng chỉ do dự trong chốc lát rồi đồng ý, “Ngươi có thể sử dụng suối nước, nhưng chỉ được đến khu vực thượng nguồn hoặc hạ nguồn một chút. Phần dòng suối gần nhất với bộ lạc có các thư thú cùng ấu tể thường xuyên xuống tắm, ngươi sẽ khiến bọn họ hoảng sợ.”
“Được.” Côn đáp, rồi xoay người nhảy lên không trung.
Cơ thể thú nhân nhanh chóng biến đổi, từ hình dáng hai mét trở thành một con hổ trắng khổng lồ.
Tuyết hổ lao về phía bộ lạc Báo Sâm, hay chính xác hơn là phía dòng suối.
Nam Diên nhìn bóng con hổ tuyết đầy lông xù dần xa, trong ánh mắt thoáng qua một chút tiếc nuối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT