So với sự hoảng hốt của Tiểu Đường, phản ứng của Nam Diên thực ra rất bình tĩnh.
Nếu có thể gọi là một phản ứng, thì đại khái cũng chỉ là ngẩn người một chút, sau đó không mặn không nhạt mà cảm thán một câu: Ồ, người liền như vậy chạy mất.
Thấy tiểu đệ số 2 khẩn trương đến không được, mồ hôi trên trán đều từng giọt mà rơi xuống, Nam Diên ngắn ngủi trầm mặc sau liền nói: "Nói rõ đầu đuôi sự việc, nói xong rồi phạt cũng không muộn."
Triệu Cường kinh sợ mà giải thích: "Hôm nay, ta vừa mới thao luyện trở về, đi mấy chỗ phòng vệ tuần tra..."
Trong trại phòng vệ nghiêm ngặt, cứ cách một đoạn thời gian lại có người tuần tra, hộ vệ.
Nhưng làm một tiểu đầu lĩnh trong trại, Triệu Cường sẽ không lúc nào cũng nhìn chằm chằm đám tuần tra hộ vệ này, chỉ là mỗi ngày tùy cơ đi các vị trí then chốt trong bố cục phòng vệ để tuần tra một phen, hắn càng có nhiều thời gian hơn để dùng vào thao luyện. Rốt cuộc, không muốn làm tướng quân thì không phải là binh giỏi, hắn còn muốn leo cao hơn nữa.
Hôm nay, sau khi thao luyện xong ở giáo trường, Triệu Cường theo thường lệ đi kiểm tra, không bao lâu thì phát hiện kho lúa bốc cháy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play