Tay Úc Giang Ly đang vuốt ngọc quan run lên dữ dội, trong chốc lát, hắn không biết nên động hay không nên động.
Sau mấy lần hít sâu, hắn mới lấy lại bình tĩnh, không để cho vẻ mặt của mình bị phá vỡ bởi khuôn mặt đột nhiên xuất hiện kia và câu nói thiếu đánh kia.
Úc Giang Ly không biểu cảm liếc nhìn người tới một cái, tiếp tục làm việc vừa rồi muốn làm —— chỉnh lại chiếc ngọc quan hơi lệch của mình.
Nam Diên thu hết vẻ mặt bướng bỉnh chết này của hắn vào đáy mắt, khóe miệng hơi nhếch lên: "Khó khăn vậy sao, ta thân là vua một nước, đều tự mình đến đón ngươi, ngươi có bộ dạng ăn mày ta cũng sẽ không để ý. Dù sao thì, Úc huynh cũng rất muốn gặp ta mà."
Mi mắt Úc Giang Ly run rẩy, rõ ràng trong lòng có một bụng lửa giận, xấu hổ, buồn bực lại tức giận, nhưng lúc này khi đối mặt với người này, hắn lại không thể trút được cơn giận.
Cuối cùng, hắn chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi nói ra bốn chữ: "Tự cho là đúng."
Nam Diên dung túng gật gật đầu, phụ họa theo lời hắn nói: "Vậy coi như là tự cho là đúng đi, Úc huynh nói gì cũng đúng."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play