Chương 49: Vân Thành  
"Thiếu gia nói rằng dưỡng hồn mộc là vật tốt, ở trong đó lâu sẽ có lợi cho hồn phách của ngươi." Trừng Kỳ bất đắc dĩ liếc nhìn Đàm Ngạc, nếu không phải vì mang theo nàng đi khắp nơi bất tiện, thiếu gia còn không muốn cho nàng dùng nữa là.  
"Được rồi được rồi, tôi thở một chút rồi vào ngay được chứ? Chẳng qua là không muốn tôi ở đây quấy rầy thế giới hai người của cậu và thiếu gia nhà cậu thôi mà." Đàm Ngạc trừng mắt nhìn Trừng Kỳ, giọng đầy oán trách.  
"Suỵt!" Trừng Kỳ nghe vậy giật mình vội ra hiệu cho nàng im lặng, lại lo lắng liếc nhìn Lê Thiên Duyên, thấy anh đang nhắm mắt dưỡng thần không biết đã nhập định hay chưa, trong lòng cứ bồn chồn không yên.  
Kể từ ngày hôm đó, sau khi làm chuyện kỳ quái với Lê Thiên Duyên trong lúc đầu óc mơ hồ, Trừng Kỳ đã trở thành con rùa rút đầu, ngoài bữa ăn ra hai người hầu như không gặp mặt, giờ cùng ở trong một toa xe chật hẹp vốn đã rất căng thẳng, Đàm Ngạc lại còn ăn nói bừa bãi như vậy, sớm biết thế đã không cho nàng ra ngoài.  
Nhìn vẻ nhát gan của cậu, Đàm Ngạc không nhịn được lườm lên trời, tưởng rằng thằng nhóc này cuối cùng cũng có chí khí, hóa ra chỉ dám thích chứ không dám làm.  
Đoàn xe không ngừng nghỉ gấp rút lên đường, có bán linh thú kéo xe tốc độ đương nhiên khác xa ngựa thường, chỉ mất một ngày đã đến Vân Thành. Trừng Kỳ nhìn bức tường thành cao vút ở phía xa không nhịn được thốt lên kinh ngạc, không ngờ cùng là thành trấn mà Vân Thành và Tấn Thành lại khác biệt lớn như vậy.  

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play