Tới gần giữa trưa, ánh mặt trời xuyên qua các khe hở của tán cây, chiếu xuống những hạt bụi li ti, biến chúng thành màu vàng rực rỡ. Khương Văn Âm có chút mệt mỏi, trán đẫm mồ hôi, khuôn mặt bị nắng làm cho đỏ bừng.
Nàng giơ tay dùng ống tay áo lau mồ hôi trên mặt, rồi tìm một chỗ râm mát, phủi lá rụng trên tảng đá, quay đầu lại gọi: “Tỷ tỷ, ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi.”
Khương Trầm Vũ từ đầu đến giờ vẫn im lặng, nghe vậy chỉ liếc nàng một cái, sau đó lặng lẽ ngồi xuống tảng đá.
Trong núi, nhiệt độ ngày và đêm chênh lệch rất lớn. Buổi tối lạnh đến mức khó ngủ, còn ban ngày thì mặt trời lại quá gay gắt. Khương Văn Âm ngồi xuống tảng đá, đặt rổ phúc bồn tử vừa hái trước mặt Khương Trầm Vũ, “Tỷ tỷ, muốn ăn chút không?”
Khương Trầm Vũ cúi mắt, lộ vẻ biểu tình không hứng thú.
Khuôn mặt nàng ta vẫn tái nhợt, không có chút máu. Dù trời nóng như vậy, trán nàng ta lại không đổ chút mồ hôi, một bộ dạng yếu đuối mong manh.
Khương Văn Âm không ép, lấy một quả phúc bồn tử đỏ mọng đưa vào miệng. Vị chua ngọt lan tỏa khắp miệng, ngon hơn nhiều so với dâu tằm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play