Này, lão tỷ không hợp lý, như có thuật đọc tâm vậy, mình chỉ mới nghĩ trong lòng thôi mà nàng ta đã biết rồi? Khương Văn Âm có chút hoảng sợ, vậy có phải là khi mình nhìn chằm chằm nàng suy nghĩ bậy bạ, nàng cũng biết không?
Khương Trầm Vũ vẫn luôn chăm chú nhìn nàng, thấy biểu cảm nàng thay đổi trong nháy mắt, liền biết trong đầu nàng đang nghĩ gì, nàng ta nhìn sâu vào mắt nàng một cái, “Không sai, ngươi nghĩ gì trong lòng ta đều biết.”
Khương Văn Âm im lặng thật lâu, ngẩng đầu trộm nhìn một cái, thấy cằm nàng ta trắng nõn trơn bóng và đôi môi mỏng mê người, đột ngột mở miệng hỏi: “Ngươi đoán ta đang nghĩ gì?”
Khương Trầm Vũ nhìn con đường phía trước, hỏi ngược lại: “Ngươi đang nghĩ gì?”
Khương Văn Âm: "Ta muốn sờ ngươi."
Khương Trầm Vũ: "Ngươi nằm mơ."
Khương Văn Âm: "Ha ha, ngươi không ngờ được đâu." Quả nhiên là đang lừa nàng, mình còn suýt chút nữa bị lừa tin, trên đời này làm gì có thuật đọc tâm?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT