Hai gian nhà bài trí giống nhau như đúc, sau tấm màn có một chiếc giường, trước giường trên đất trống có đặt một cái thau tắm, hơi nước mờ mịt, còn tỏa ra hơi ấm, nhưng bên trong lại không có ai.
Chờ mong được thấy mỹ nhân tắm gội nhưng không được, Khương Văn Âm có chút thất vọng, nàng nhìn quanh bốn phía, ý đồ tìm kiếm thân ảnh mỹ nhân tỷ tỷ.
“Ngươi lén lút ở đây làm gì?” Một thanh âm lạnh nhạt đột nhiên vang lên bên tai.
Khương Văn Âm suýt nữa cắn trúng lưỡi mình, đột nhiên lui về phía sau vài bước, nhìn thấy Khương Trầm Vũ mặt vô biểu tình đứng sau tấm màn, trên người mặc áo cũ của mình, vạt áo che đến kín mít, còn khoác thêm áo ngoài. Tóc dài đen nhánh ướt đẫm, còn đang nhỏ giọt, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chằm chằm nàng, biểu tình tối tăm lành lạnh.
Khương Văn Âm đứng ngốc tại chỗ, nuốt nước miếng, này... quá xinh đẹp đi! Tuy rằng không lộ ra gì, nhưng vẫn đẹp đến không chịu nổi. Lông mi nàng ta treo những giọt nước, như sắp rơi nhưng chưa rơi, làn da trắng mịn thông thấu, giống như mỹ nhân bằng lưu ly lạnh lẽo, đôi môi mỏng mềm mại hồng nhuận, bày biện ra một vẻ đẹp thanh tao và diễm lệ kinh người.
Nhìn ánh mắt của nàng, Khương Trầm Vũ biểu tình có chút vi diệu, thật sâu nhìn nàng một cái, chậm rãi lại hỏi lại câu hỏi vừa rồi.
Khương Văn Âm đã hoàn hồn, thanh giọng nói, nghiêm trang: “Ta tới kêu tỷ tỷ ăn cơm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT