Vòng qua bình phong gỗ đàn chạm khắc Trăm chim chầu phụng bằng bạch ngọc phỉ thúy, tấm màn lụa xanh mờ ảo in tranh thủy mặc, truyền đến vài tiếng ho khan. Tô Ký Vân chống thân mình, gian nan ngồi dậy, gương mặt ửng đỏ không bình thường, nàng đánh giá một chút hoàn cảnh xung quanh, thở phào nhẹ nhõm, dần dần nhớ lại sự việc xảy ra trước khi hôn mê.
Nàng hoảng hốt, xốc chăn lên muốn xuống giường, nhưng chân lại cong mềm nhũn, cả người vô lực mà ngã xuống mép giường.
Nghe thấy động tĩnh trong nhà, A Bích nhanh chóng đi vào, thấy nàng quỳ rạp trên mặt đất, liền hô to ra bên ngoài: “Cô nương tỉnh, mau đi bẩm báo biểu công tử.”
Sau đó, A Bích bước nhanh đến gần, nâng nàng dậy, lộ vẻ thương tiếc, “Cô nương sao lại như vậy, đại phu nói người còn cần tĩnh dưỡng.”
Tô Ký Vân nắm tay nàng ta, lộ ra vẻ lo lắng, “A Bích, Lục cô nương đâu?”
A Bích đỡ nàng lên giường, đắp lại chăn, nhíu mày nói: “Cô nương lo lắng cho nàng ta làm gì, loại người nhà nghèo khổ này, mệnh cứng lắm!”
Tô Ký Vân dựa vào gối mềm, ho khan một tiếng, biểu tình tự trách nói: “Ngươi đừng có nói năng cay nghiệt như vậy, lần này là ta không tốt, bất cẩn kéo Lục cô nương xuống nước.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT