Trong cuốn sách không mô tả nhiều về người vợ của Phó Như Hối. Riêng về mẹ của Phó Niên và Phó Dư, chỉ có đề cập đến Sở Dung là một người mẹ kế trẻ và tàn nhẫn. Sở Dung không biết mẹ của Phó Niên là ai và chưa từng có ai đề cập đến điều này.
“Tại sao dì lại xin lỗi.” Phó Niên nhìn ra cửa sổ, giọng nói dịu dàng: “không ai trách móc dì cả.”
Lời nói của Phó Niên nhẹ đến mức chỉ có chính cậu mới nghe thấy, thậm chí ngay cả camera cũng không ghi được.
Sở Dung nghiêng đầu nhìn Phó Niên một lúc, trên khuôn mặt cậu không hề hiện lên chút buồn bã hay chán nản. Sở Dung cảm thấy nhẹ nhõm phần nào, khi nghĩ đến câu chuyện bi thảm của đứa trẻ này, cô tự nhủ mình nên làm gì đó để bù đắp, không để lại bất kỳ dấu vết nào trong tâm hồn non nớt của cậu.
Khi vòng quay lên đến đỉnh, Phó Dư đặt tay lên cửa sổ và hào hứng nói: “Mẹ ơi, nhìn kìa, chúng ta bay cao quá!”
Sở Dung cười hỏi: “Tiểu Ngư không sợ?”
“Không sợ!” Phó Dư đơn giản trả lời: “Con thích cảm giác bay cao!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play