Ánh nắng ấm áp rọi xuống từ đỉnh Độ Ách Phong, bao phủ lên hai người bọn họ.
Nước mắt Tiêu Mặc ướt đẫm áo Sở Kinh Lan, tiếng nấc nghẹn ngào từ nỗ lực kiềm nén đến dần vỡ òa, rồi lại dần lắng xuống, khàn đặc trở thành những âm thanh yếu ớt. Một mình cậu đang khóc cho phần của cả hai người, như thể muốn khóc cạn mọi đau khổ của lứa đôi.
Nhưng Tiêu Mặc cũng biết, sự bộc phát này chỉ như hành động lật mở tấm vải che phủ bấy lâu, để lộ ra vết thương và máu thịt loang lổ phía dưới, muốn lành lại cần phải trải qua một thời gian dài.
Sở Kinh Lan đã vượt qua Tâm Ma Kiếp, nên dù thần thức y có bị chia cắt, linh đài không còn vững, thì cũng sẽ không sinh ra tâm ma tranh đoạt thân thể nữa, nhưng không có nghĩa là trong lòng y không còn ma chướng.
Tiêu Mặc đã khôi phục lại nhân dạng, nhưng như một vòng luẩn quẩn, hiện giờ tâm ma của Sở Kinh Lan lại vẫn chính là cậu.
Tiêu Mặc siết chặt tay đặt trên vai Sở Kinh Lan, cậu cảm nhận được đỉnh đầu mình bị chạm nhẹ.
Là một nụ hôn rơi xuống đỉnh đầu cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play