Tiêu Mặc thổi khúc nhạc, tự mình cũng có điều lĩnh ngộ, chỉ thổi hai khúc liền dừng lại, từ trong túi trữ vật lấy ra công pháp nhạc tu, vừa xem vừa viết, muốn tìm ra một phương pháp phù hợp nhất cho bản thân ở thời điểm hiện tại.
Giống như Sở Kinh Lan đã đọc qua rất nhiều kiếm phổ, cuối cùng từng chút một lĩnh ngộ ra kiếm pháp của riêng mình.
Tu hành cần phải dung hòa và thấu hiểu.
Tiêu Mặc lần này cũng mang kiếm, kiếp trước trong giới tu chân, cậu cũng là người dùng kiếm, còn trực tiếp cùng Sở Kinh Lan so chiêu. Kiếm của cậu không sắc bén như Sở Kinh Lan, mà bay bổng linh hoạt hơn, nhưng đã lâu cậu không sử dụng, bây giờ cầm kiếm, cảm thấy có chút lạ lẫm.
Tiêu Mặc nắm cây bút, trên giấy vẽ vẽ viết viết, cậu đang có vài điều cần suy nghĩ.
Nhạc tu lấy âm luật ngự địch, thời gian đều dành cho âm luật và vận dụng linh lực, vì vậy hầu hết nhạc tu đều có kỹ thuật chiến đấu cận thân gần như bằng không. Vậy mà bản thân cậu từng dùng qua kiếm, trong kiếm ý cũng có chút hiểu biết, dù không có kiếm trong tay, linh lực cũng có thể ngưng tụ thành kiếm khí.
Chỉ là trên kiếm đạo, lĩnh ngộ của cậu không bằng Sở Kinh Lan, mất đi bảo kiếm, uy lực kiếm khí của cậu sẽ giảm mạnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT