Ria mép của Viên lão đã trắng bệch, lúc cười lên phá lệ hòa ái.
"Tiểu Lục, ông không cần tiền, cháu cứ giữ số tiền kia đi, để ở trong tay cháu chắc chắn sẽ tốt hơn ở trong tay ông."
"Thế nhưng mà ông Viên…"
"Ông biết cháu tốt với ông, thế nhưng, ông không có con cái, nguyện vọng lớn nhất cả đời này chính là làm bạn với bạn già đến già. Hồi trước, ông cảm thấy nguyện vọng này sắp tan vỡ, thậm chí còn nghĩ, chờ bạn già của ông rời đi thì ông cũng đi theo luôn. Thế nhưng, cháu cho ông hi vọng, bạn già của ông hiện tại đã khỏe hơn, ông thật sự rất vui."
"Ông và bạn già đều đã hơn bảy mươi rồi, ở trong thôn này, ông bà chính là người có tuổi thọ cao nhất, như vậy đã đủ rồi!"
"Nếu như hai ông bà lại muốn tiền thì cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì. Ông bà cũng không muốn đến trong thành phố, sinh hoạt ở chỗ này rất tốt."
"Cho nên, cháu cứ cầm lấy đi, không cần đưa cho ông đâu. Số tiền cháu cho ông trước đó sau khi chữa bệnh cho bạn già của ông vẫn còn dư lại rất nhiều, đủ cho ông bà an hưởng tuổi già. Đúng rồi, ông còn tìm người làm trước cho ông bà hai cái quan tài tốt nhất."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT