Lần nữa nhìn về phía Cố Phong Hoa, Lạc Ân Ân, Mập trắng và Diệp Vô Sắc, bọn họ đều khâm phục không thôi. Có thể khiến điện chủ uất ức tức giận thành như vậy lại không có chỗ nào để trút giận, cũng chỉ có bọn họ rồi.
Mấy người này đúng là ghê gớm!
Điều khiến Cố Phong Hoa hơi thấy kỳ lạ là, Tạ Hoài Viễn không hề hỏi đến việc Phương Thế Bác tìm bọn họ có chuyện gì, những người khác cũng không nhắc một chữ, cứ như chuyện đó căn bản chưa từng xảy ra vậy.
Đã thấy bọn họ không nhắc tới, Cố Phong Hoa cũng lười nói nhiều thêm, tránh cho bọn họ nảy sinh nghi ngờ, ngược lại có khoảng cách.
Sau đó, Cố Phong Hoa dùng số dược thảo còn lại, luyện chế ra hai viên Hồn Tâm đan.
“Viên cuối cùng này phẩm chất hơi thấp một chút.” Cố Phong Hoa đưa bình sứ cho Tạ Hoài Viễn, có chút ngại ngùng nói. Hai viên trước đều là Hồn Tâm đan địa giai, viên cuối cùng lại là hoàng giai, cũng chính là phẩm chất thấp nhất trong thánh đan.
“Thật ra chỉ với chút dược thảo như vậy, ngươi có thể luyện chế ra đã rất tốt rồi, đổi lại là ta căn bản không thể thành công.” Tạ Hoài Viễn cười khổ một chút.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play