Bởi vì ban ngày Tạ Du Nhiên và mấy đại thánh phong khác thông báo tin tức, trưởng bối và đệ tử mấy phong đều nói sẽ đến Phiêu Vân Cốc chúc mừng mấy người Cố Phong Hoa, nên lần này yến tiệc đặc biệt bày thêm hai bàn.
Nhưng sắc trời đã tối hẳn một lúc lâu rồi, mà vẫn chưa có một vị khách nào đến cửa.
“Sao vẫn chưa đến vậy, hay là ta đi mời lại nhé.” Tạ Du Nhiên nói.
“Không cần đi, ta nghĩ bọn họ sẽ không đến đâu, ngươi mời cũng vô ích thôi.” Tạ Hoài Viễn nói.
Những người đó và Cố Phong Hoa vốn chẳng có giao tình gì, nói đến Phiêu Vân Cốc chúc mừng, chẳng qua là nghe nói Phương Thế Bác nhận mấy người họ làm cháu, còn tặng Luyện Hồn Ngọc làm quà gặp mặt, chỉ là đến để nể mặt Phương Thế Bác mà thôi.
Nhưng sau tràng bi thương gào thét của Phương Thế Bác chấn động trời đất, sớm đã truyền khắp Già La Phong, chỉ cần có chút đầu óc đều có thể đoán ra chuyện này ắt có uẩn khúc. Nếu bọn họ còn chạy đến Phiêu Vân Cốc hóng hớt, chẳng phải là gây thêm phiền phức cho điện chủ sao?
“Vậy số rượu thịt này phải làm sao?” Tạ Du Nhiên nhìn hai bàn rượu thịt bày thêm kia, đau lòng nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT