“Hả?” Cố Phong Hoa cùng mọi người đều nghi hoặc nhìn Tạ Hoài Viễn. Quả thật, mỗi lần đến Thánh điện thí luyện, những thanh niên tinh anh ít thì vài chục, nhiều thì cả trăm, nhưng cuối cùng người lưu lại thì cực kỳ ít ỏi, có khi thậm chí không có một ai. Hiển nhiên, sự tình không đơn giản như Lạc Ân Ân nghĩ.
“Núi Thiên Hà ở ngay phía trước, các ngươi sẽ lập tức hiểu thôi.” Tạ Hoài Viễn không giải thích thêm mà chỉ tay vào một ngọn núi đằng trước rồi nói.
Ngọn núi này cao vút tận mây, khí thế nguy nga. Một dòng thác nước khổng lồ từ đỉnh núi đổ xuống như một dải ngân hà treo lơ lửng trên trời, từ xa đã có thể nghe thấy tiếng gầm rống như sấm.
“Vận chuyển thánh khí, bảo vệ toàn bộ kinh mạch, theo ta lên núi.” Tạ Hoài Viễn trầm giọng nói.
Lẽ nào có nguy hiểm? Nghe lời Tạ Hoài Viễn nói, mấy người Cố Phong Hoa theo bản năng siết chặt chuôi kiếm, ánh mắt cảnh giác nhìn khắp bốn phía. Bản thân nàng còn phóng thích sức mạnh Phượng Hoàng, phóng xuất thần niệm.
Nhưng mà, đừng nói là mấy người Lạc Ân Ân, ngay cả Cố Phong Hoa cũng không hề phát giác ra bất kỳ nguy hiểm nào.
Mấy người họ nhìn nhau, đều thấy được sự nghi hoặc của đối phương. Nhưng nhìn thần sắc nghiêm túc của Tạ Hoài Viễn, mấy người họ cũng không hỏi nhiều, đều ngoan ngoãn vận chuyển thánh khí bảo vệ toàn bộ kinh mạch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play