Nói thì chậm nhưng sự việc diễn ra rất nhanh, chỉ trong vài hơi thở thôi, con Hoàng Kim Cổ Viên đã lui lại mười mấy trượng. Luồng kiếm quang kinh thiên động địa ấy cuối cùng cũng sượt qua ngực nó mà chém xuống, bổ đôi tảng cự thạch lớn tới nửa trượng vuông ngay phía trước nó.
Hoàng Kim Cổ Viên ngây người nhìn mảnh lông tơ bị kiếm phong sượt qua làm đứt lìa trên ngực, lại nhìn tảng cự thạch phía trước bị bổ đôi, đột nhiên ngửa mặt lên trời gầm thét.
Mấy người Diệp Vô Sắc lập tức hoàn hồn khỏi kinh ngạc, vội vàng nắm chặt chuôi kiếm, Tạ Hoài Viễn lúc này cũng với vẻ mặt ngưng trọng chạy đến trước mặt mấy người họ.
Dù sao cũng là yêu thú cấp tám sánh ngang Huyền Thánh, hơn nữa sức sống và lực phòng ngự cũng mạnh hơn thánh sư đồng cấp một khoảng lớn, nếu Hoàng Kim Cổ Viên phát điên rồi liều mạng với bọn họ, ngay cả Tạ Hoài Viễn cũng khó mà địch nổi, chỉ có thể bảo vệ mấy người Cố Phong Hoa, chạy được bao xa thì chạy bấy xa rồi tính sau.
Tuy nhiên, chuyện khiến bọn họ lo lắng đã không xảy ra, Hoàng Kim Cổ Viên gầm thét một hồi thì đột nhiên xoay người, chạy về phía sâu trong sơn lâm, chỉ trong chớp mắt đã không thấy bóng dáng đâu nữa.
Vốn dĩ tưởng rằng Hoàng Kim Cổ Viên lần này sẽ phát điên hoàn toàn, ai ngờ nó gầm thét một hồi lại bỏ chạy, mọi người vừa kinh ngạc vừa mịt mờ.
“Cứ thế là chạy rồi, ta còn chuẩn bị liều mạng cơ đấy...” Mất một lúc lâu, Lạc Ân Ân mới thở phào nhẹ nhõm nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT