“Chíp chíp!” Cố Phong Hoa dùng sức mổ mổ lòng bàn tay Dạ Vân Tịch, trò đùa này hoàn toàn không buồn cười chút nào.
“Chà, tiểu hoàng kê còn rất cá tính nha.” Dạ Vân Tịch nhìn cục gà con nhỏ xíu ướt sũng trong lòng bàn tay, khóe mắt lại hiện lên ý cười.
“Chiêm chiếp!” Cố Phong Hoa sốt ruột muốn chết. Dạ Vân Tịch, ta là Cố Phong Hoa, ta là Cố Phong Hoa đây!
“Khụ khụ…” Dạ Vân Tịch cúi đầu kịch liệt ho khan, khóe miệng càng tràn ra máu tươi.
“Chíp—!!!” Cố Phong Hoa lo lắng kêu lên kinh hãi. Dạ Vân Tịch mạnh mẽ đến thế, là ai đã làm hắn bị thương? Hơn nữa còn bị thương nặng đến vậy.
Dạ Vân Tịch ngẩng đầu, trên khuôn mặt tuấn mỹ lộ ra một nụ cười, thấp giọng nói: “Ngươi đang lo lắng cho ta?”
“Chíp!” Cố Phong Hoa gật đầu, sau đó lắc lư cái đầu nhỏ muốn từ trên người Dạ Vân Tịch nhìn xem bị thương ở đâu. Sao ngươi lại bị thương vậy? Bị thương ở chỗ nào? A, thật là buồn bực muốn chết mà, hai vấn đề này dù hỏi đến mấy trăm lần, Dạ Vân Tịch cũng nghe không hiểu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play