“Ngươi đúng là dễ lừa.” Dạ Vân Tịch đưa tay sờ sờ cái đầu nhỏ của tiểu hoàng kê, sau đó ánh mắt hắn chợt từ từ trầm xuống, giọng nói cũng dần trở nên thấp đi, “Trên đời này, e rằng chỉ có ngươi là toàn tâm tín nhiệm ta, dựa dẫm vào ta…”
“Chíp chíp…” Cố Phong Hoa nhìn khuôn mặt Dạ Vân Tịch đột nhiên đầy ưu thương và lạc lõng, trong lòng vô cớ đau xót, nhưng không thể nói được lời nào, nàng chỉ có thể dùng cái đầu nhỏ cọ cọ vào lòng bàn tay Dạ Vân Tịch.
“Ngươi đừng phản bội ta. Ta chỉ còn mỗi ngươi thôi.” Dạ Vân Tịch chợt siết chặt tiểu hoàng kê vào lòng, lẩm bẩm nói khẽ, “Tuyệt đối đừng rời xa ta, bằng không…” Bằng không ta cũng không biết mình sẽ trở nên thế nào.
“Chíp chíp! Chíp chíp!” Cố Phong Hoa nhìn Dạ Vân Tịch đột nhiên mất kiểm soát, đau lòng vô cùng. Lúc này nàng mới nhớ ra, dường như nàng chưa từng biết quá khứ thật sự của Dạ Vân Tịch, tất cả những gì nàng hiểu đều chỉ là thân thế bề mặt của hắn.
Dạ Vân Tịch rốt cuộc đã trải qua những gì mà lại nói ra những lời như vậy?
Những lời vừa tuyệt vọng lại vừa mang theo hy vọng…
“Chíp chíp!” Ta sẽ không phản bội ngươi, cũng sẽ không rời xa ngươi! Ngươi đừng như vậy. Cố Phong Hoa mổ mổ vào lòng bàn tay Dạ Vân Tịch, rồi lại cọ cọ vào tay hắn, sau đó lại dùng sức lắc lắc cái đầu nhỏ của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play