Chẳng bao lâu sau, trong phòng lại vang lên một tiếng nổ lò, rồi rất nhanh trở về tĩnh lặng.
"Phong Hoa, ngươi làm thế nào vậy, làm sao ngươi biết lần này nhất định là Huyền Linh Đan thiên giai?" Ước chừng một canh giờ sau, Tạ Hoài Viễn mở mắt, không thể nào kìm nén được sự tò mò trong lòng.
Tính cả lần nổ lò Thánh Khí Đan đầu tiên, đây đã là lần thứ ba rồi, mỗi lần đều không ngoại lệ là Thánh Đan thiên giai. Một lần còn có thể nói là trùng hợp, hai ba lần liên tiếp thì tuyệt đối không phải hai chữ trùng hợp có thể giải thích được.
"Tạ trưởng lão, còn nhớ luồng sức mạnh thần bí ở Xích Long Khê không, kỳ thực sức mạnh đó là do thần thú viễn cổ Phượng Hoàng để lại, hiện giờ đang ở trên thân ta..." Cố Phong Hoa nghĩ, vẫn nên nói rõ chuyện sức mạnh Phượng Hoàng.
Muốn hoàn toàn chữa khỏi Thánh Linh Căn cho Tạ Hoài Viễn, chỉ dựa vào một hai viên Huyền Linh Đan khẳng định là không đủ, nàng không thể cứ mãi dùng hai chữ trùng hợp để đối phó, trừ phi nàng xem Tạ Hoài Viễn như kẻ ngốc cũng chẳng khác biệt.
Quan trọng hơn là, Tạ Hoài Viễn có ơn tri ngộ với nàng, lại hết lòng bảo vệ nàng. Ở Bích Lạc Cốc khi đó, hắn rõ ràng có cơ hội thoát thân, nhưng vì mấy người bọn nàng mà không chút do dự ở lại. Cho nên, Cố Phong Hoa không còn lý do gì để giấu giếm nữa.
"Thì ra là như vậy, không hổ là bách điểu chi vương, tôn giả của thần thú trong truyền thuyết, cho dù sức mạnh còn sót lại sau khi chết vẫn có thần thông như vậy. Phương Thế Bác bày mưu tính kế lại không thể ngờ được, sức mạnh Phượng Hoàng cuối cùng lại rơi vào tay các ngươi, ha ha ha ha." Nghe Cố Phong Hoa giải thích, Tạ Hoài Viễn cảm thán không thôi. Nghĩ đến Phương Thế Bác bày mưu tính kế, lại bởi vì đứa con trai quý tử Phương Thiên Hữu cố tình gây khó dễ, cuối cùng lại làm lợi cho Cố Phong Hoa, càng nhịn không được mà cười lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT