Chết hay không chết, nàng không để tâm, nhưng nàng hiểu rất rõ, với tình trạng hiện giờ của mấy người bọn họ, xông lên chỉ khiến Cố Phong Hoa phân tâm, thậm chí trở thành gánh nặng cho nàng. Bản thân có chết cũng thôi, nhưng tuyệt đối không thể liên lụy Phong Hoa cùng mất mạng.
“Cẩn thận đó! Nếu ngươi chết, bọn ta dù có dưỡng tốt vết thương cũng tuyệt không phải đối thủ của nó, tính mạng của bọn ta giao cả vào tay ngươi đó.” Diệp Vô Sắc và Mập trắng trịnh trọng nói với Cố Phong Hoa.
Nói xong, hai người nhanh chóng uống thánh đan chữa thương, nhắm mắt vận chuyển thánh khí, toàn lực chữa trị vết thương.
Cố Phong Hoa nặng nề gật đầu, lời của hai người, nếu người ngoài nghe được có thể cho là không có nghĩa khí, vô trách nhiệm, nhưng Cố Phong Hoa lại biết, đây là sự tin tưởng hoàn toàn không chút dè giữ của hai người dành cho nàng. Phải là bạn bè thế nào, phải có sự tin tưởng ra sao mới có thể đem tính mạng giao phó như vậy?
Nắm chặt chuôi kiếm, Cố Phong Hoa đối mặt bước về phía con yêu thú kia.
Nàng cảm nhận được, mỗi một lần giao đấu, con yêu thú này đều mạnh hơn vài phần. Điều này hẳn là do nó đã ngủ say quá lâu, chức năng cơ thể vẫn chưa hồi phục hoàn toàn.
Nhìn ánh sáng tím càng thêm đậm đặc trong mắt yêu thú, Cố Phong Hoa biết, qua mỗi lần giao đấu, chức năng cơ thể nó lại hồi phục thêm vài phần, thực lực sẽ mạnh hơn vài phần. Có lẽ lần này, nàng khó thoát khỏi số phận bị thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT