“Không, chúng ta sẽ không chết, chúng ta phải sống tiếp!” Cố Phong Hoa đoán được suy nghĩ trong lòng mấy người Diệp Vô Sắc, có lẽ, cứ thế này mà chết đi, chết cùng những người bạn tốt nhất không hẳn là tiếc nuối, nhưng nàng sẽ không bỏ cuộc, nàng tuyệt đối không cam lòng chết như vậy.
Tổ phụ vẫn đang ở kinh thành chờ đợi mình, mấy vị ca ca còn chưa rõ tung tích, không biết đang ở nơi nào, với sự yêu thương của họ dành cho mình, Cố Phong Hoa tin rằng, họ chắc chắn luôn luôn mong nhớ mình, chờ đợi mình. Cho nên, nàng tuyệt đối không thể chết.
Huống chi, nàng vẫn còn một chút sức lực, sao có thể trơ mắt nhìn bạn bè cứ thế chết đi!
Cố gắng chống đỡ thân thể, Cố Phong Hoa kéo lê trường kiếm, bước về phía yêu thú đối diện.
Có thể thấy, yêu thú kia cũng bị thương không nhẹ, chỉ cần lúc này đâm thêm một kiếm vào vết thương của nó, chưa chắc đã không thể giết được nó, nàng vẫn còn cơ hội, vẫn chưa đến lúc từ bỏ.
Bước chân nặng tựa ngàn cân, mỗi bước đi, sau lưng đều kéo theo một vệt máu, Cố Phong Hoa đi thật gian nan nhưng cũng thật kiên quyết không hối tiếc.
“Phong Hoa…” Lạc Ân Ân, Mập Trắng và Diệp Vô Sắc nằm sõng soài trên đất, nhìn bóng dáng mệt mỏi mà kiên định của Cố Phong Hoa, trong mắt đều ánh lên vẻ kính phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play