Edit: Bạch Nhất
“Thế nhưng, ta tựa hồ có chút ngại.” Tuy Cố Phong Hoa cảm thấy hố viện trưởng một cái rất tốt, nhưng vẫn thấy hơi xấu hổ.
“Cái này có là gì. Cái mạng của ta đều là của ngươi, tất cả những gì ta có đều là của ngươi, tiền của ta đương nhiên là tiền của ngươi rồi.” Dạ Vân Tịch nói lời này vô cùng trôi chảy.
Cố Phong Hoa sững sờ, lúc này nàng có cảm giác mình như đại ca đang bắt chẹt huynh đệ vậy. Lời này ta không có cách nào tiếp được.
Miệng của Lạc Ân Ân cùng Mập trắng trở thành hình chữ O. Lời này có ý gì? Đó có phải là ý họ đang nghĩ không?
“Lần trước chỉ thuận tay cứu ngươi một mạng, ngươi không cần phải làm như thế, như thế này…” Cố Phong Hoa suy nghĩ, đột nhiên cảm thấy từ ngữ của mình rất thiếu thốn.
“Thế sao được. Ta không có gì để báo đáp ân cứu mạng, vậy chỉ có thể… chỉ có thể đi theo làm tùy tùng mặc ngươi sai khiến thôi.” Dạ Vân Tịch nghiêm túc nói.
Lạc Ân Ân nheo mắt, tự dưng cảm giác Dạ Vân Tịch vốn muốn nói “Không có gì để báo đáp, chỉ có thể lấy thân báo đáp thôi” là sao ta? Là ảo giác của mình hả?
“Đúng á. Nếu có người cứu ta, ta cũng đi theo làm tùy tùng mặc người sai khiến.” Mập trắng nhéo nhéo nọng cằm của mình, nghiêm túc nói. Đây cũng là suy nghĩ của hắn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play