Sớm đã đoán được kết quả này, Cố Phong Hoa cũng không quá thất vọng, chỉ đăm đăm nhìn bình sứ trong tay hắn. Trong bình vẫn còn lại mấy viên Tử Trần Ngọc Tâm Đan, nàng rất muốn trải nghiệm thử xem cảm giác Thiên Nhân Thánh Tâm rốt cuộc là gì.
"Vẫn còn sáu viên, ngươi đừng lãng phí, để lại cho mấy đứa nó đi." Phong lão lại nhìn thấu tâm tư của Cố Phong Hoa, nhìn bình đan trong tay, tàn nhẫn đập tan ước nguyện tốt đẹp của Cố Phong Hoa.
"..." Cái gì gọi là ta đừng lãng phí? Lẽ nào thật sự giống như mình suy đoán, bởi vì công pháp sở học trước đây quá mức bình thường, mà tu vi lại quá cao nên sửa đổi không kịp, đến mức con đường tu luyện hoàn toàn bị phế bỏ, ngay cả việc dùng Tử Trần Ngọc Đan cũng là lãng phí sao? Cố Phong Hoa bị đả kích nặng nề.
Nhưng nghĩ đến việc Phong lão ký thác kỳ vọng lớn lao vào mình như vậy, thậm chí bí mật về Thiên Ngoại Kỳ Bảo kia cũng chỉ cho một mình mình biết, nàng lại cảm thấy thật vô lý.
"Đừng suy nghĩ miên man nữa, ta nói lãng phí là vì ngươi muốn tiến vào Thiên Nhân Thánh Tâm căn bản không cần đến Tử Trần Thánh Tâm Đan." Phong lão nói.
"Cái gì!" Mặt Cố Phong Hoa đầy kinh ngạc, nghe ý của Phong lão, dường như việc nàng muốn tiến vào Thiên Nhân Thánh Tâm dễ như trở bàn tay, nhưng trên thực tế, từ nhỏ tu luyện cho đến nay, nàng ngay cả ngưỡng cửa của Thiên Nhân Thánh Tâm còn chưa chạm tới được.
"Đi theo ta." Phong lão hiển nhiên không muốn giải thích nhiều, đi về phía vách đá đối diện có khắc mười bốn chữ lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play