"Đúng rồi, hình như ngươi rất để tâm đến cây Tiên La Thảo này thì phải?" Một lúc lâu sau, Phong Lão mới thu hồi tâm tư, chợt nhận ra Cố Phong Hoa tỏ vẻ đặc biệt hiếu kỳ với Tiên La Thảo, bèn cất tiếng hỏi.
Cố Phong Hoa không biết nên giải thích thế nào, nghĩ ngợi một lát rồi dứt khoát lấy ra sợi dây chuyền mà ông nội tặng cho nàng. Phong lão đã chịu nói cho nàng bí mật về ngũ đại Thiên Ngoại Kỳ Bảo, thậm chí thấy Ngọc Dịch Thạch cũng không hề động lòng, tất nhiên là không có chút ác ý nào, trước mặt ông, nàng chẳng có gì phải giấu giếm.
"Đây là..." Vừa nhìn thấy sợi dây chuyền, Phong Lão đã trợn trừng hai mắt, mỗi một nếp nhăn trên mặt dường như đều viết đầy vẻ kinh ngạc. Trên mặt dây chuyền hình cánh hoa này thực ra cũng có khắc những đường vân đậm nhạt đan xen, tuy không thể nói là giống hệt Tiên La Thảo nhưng cũng tương đồng đến năm phần.
"Đây là quà sinh nhật ông nội tặng cho ta." Cố Phong Hoa vừa nói vừa tháo sợi dây chuyền ra, đưa qua.
"Quà sinh nhật, hắn... hắn tìm được nó từ đâu vậy?" Phong Lão nhận lấy sợi dây chuyền, tay run lên bần bật, vì quá kích động mà giọng nói lắp bắp.
"Ông nội nói đây là bảo vật gia truyền của Cố gia, đây chỉ là cánh hoa, nhụy hoa đang ở trong tay thúc phụ của ta. Phải rồi, ta không phải con ruột của Cố gia, là được ông nội nhận nuôi, nếu là người của Cố thị tộc thật sự, vừa sinh ra trên vai đã có bớt giống hệt như vậy." Cố Phong Hoa đáp.
"Bớt... Bớt!" Tay của Phong Lão run rẩy càng thêm lợi hại, trong mắt ánh lên vẻ phức tạp, có kinh ngạc, có nghi hoặc, dường như còn có vài phần vui mừng, nhưng nhiều hơn cả là đau thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT