"Nghe Phong lão nói, đó là nhờ duyên cớ của Ngọc Dịch Thạch." Diệp Vô Sắc bổ sung một câu.
Cố Phong Hoa vô thức nhìn về phía Phong lão, người sau gật đầu, thừa nhận cách nói của Diệp Vô Sắc.
Hóa ra Ngọc Dịch Thạch không chỉ có thể giúp bản thân dễ dàng tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Thánh Tâm, mà còn có thể khiến mấy người Lạc Ân Ân bên cạnh cùng tiến vào nửa cảnh giới Thiên Nhân Thánh Tâm. Vẻ vui mừng khôn xiết hiện rõ trên gương mặt Cố Phong Hoa.
Vừa tiến vào cảnh giới Thiên Nhân Thánh Tâm ấy, nàng đã cảm nhận được mình và Ngọc Dịch Thạch có cảm giác huyết mạch tương liên. Thực ra trước đây khi thu nhận Tiện Tiện và tiểu hùng tể làm yêu sủng, nàng cũng từng có cảm giác tương tự.
Theo kiến thức mà mấy vị ca ca truyền thụ, đây là do thần khí nhận chủ. Mà một khi thần khí đã nhận chủ, những người khác sẽ không thể nào sử dụng được nữa, giống như ngự thú sư có thể mượn dùng năng lực mạnh mẽ ẩn chứa trong huyết mạch của yêu sủng, còn người khác thì không thể, là cùng một đạo lý.
Vậy nên Cố Phong Hoa vốn có chút tiếc nuối, kỳ bảo từ trên trời như vậy lại chỉ có mình mình hưởng dụng, mấy người bạn tốt nhất lại không có phúc sẻ chia. Cứ như vậy, khoảng cách giữa đôi bên sẽ ngày càng lớn, sớm muộn gì cũng có một ngày, mấy người họ có thể mỗi người một ngả.
Suy cho cùng, con đường tu luyện gập ghềnh hiểm trở, nếu thực lực của nàng và mấy người Lạc Ân Ân chênh lệch quá lớn, mà lại cứ khăng khăng dẫn họ đi trên con đường tu luyện giống như mình, thì chẳng những không phải đang giúp họ mà ngược lại còn đang hại họ, chỉ cần một chút sơ sẩy đã có thể hại họ uổng mạng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play