“Điện chủ đại nhân bớt giận, ta cũng không ngờ sự việc lại thành ra thế này. Vốn dĩ chúng ta đã thắng liền bảy trận, ngay cả đứa con độc nhất của Phương Thế Bác cũng suýt bị Trường Phong phế đi tu vi, ai ngờ lại mọc ra một Cố Phong Hoa, chỉ dùng hai kiếm đã liên tiếp đánh trọng thương Trường Phong và Thanh Việt. Ngay cả hai người họ còn bại, những người khác thì lấy đâu ra thực lực để chống lại Cố Phong Hoa kia chứ.” Thân Công Chính méo mặt nói.
Nhớ lại cảnh tượng thảm hại sau khi Lạc Trường Phong và Phùng Thanh Việt chiến bại, đám đệ tử kẻ thì viện cớ đi tiểu, người thì viện đủ thứ cớ vớ vẩn khác để chuồn mất, hắn xấu hổ vô cùng, chỉ hận không thể tìm cái lỗ nào chui xuống cho xong.
“Vết thương của hai người họ thế nào rồi?” Nhạc Cô Sơn hít một hơi thật sâu, cố nén giận hỏi.
“E là… e là tu vi khó giữ.” Thân Công Chính ấp úng nói.
“Cái gì!” Trước đó Nhạc Cô Sơn chỉ nghe Lạc Trường Phong và Phùng Thanh Việt bị thương nặng, chứ không biết vết thương lại đến mức này, nghe vậy thì kinh hãi tột độ.
“Điện chủ đại nhân cứ tự mình xem đi.” Thân Công Chính nói rồi ra lệnh cho người khiêng Lạc Trường Phong và Phùng Thanh Việt lên.
“Trường Phong, Thanh Việt…” Vừa thấy hai người, Nhạc Cô Sơn cất lên một tiếng kêu bi thương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play