Tạ Huyền Thần nghe xong, thực ra đã do dự một lúc mới nói với Mộ Minh Đường:
“Tịnh Ách Đan… dù có mang theo cũng không có tác dụng gì.”
Mộ Minh Đường nghi hoặc: “Ý ngài là gì?”
“Loại đan dược này dù nói là được đặc chế dành riêng cho ta, nhưng thực chất vẫn chưa hoàn toàn thành công. Nó có tác dụng phụ rất nghiêm trọng. Ban đầu thì hiệu quả, nhưng những lần phát bệnh sau sẽ càng thêm dữ dội, thời gian giữa các lần phát bệnh cũng rút ngắn hơn. Dùng lâu ngày sẽ sinh ra phụ thuộc, dần dần trở nên nghiện.”
Nghe đến đây, Mộ Minh Đường hoàn toàn sững sờ. Nàng không ngờ sự thật về Tịnh Ách Đan lại đáng sợ đến vậy.
Điều này đồng nghĩa với việc Tịnh Ách Đan thực ra không phải là thuốc chữa bệnh, mà chỉ là thêm dầu vào lửa. Đáng sợ hơn nữa, loại thuốc này lại gây nghiện. Một khi đã dùng nhiều, các lần phát bệnh sau sẽ ngày càng không thể kiểm soát, đến cuối cùng muốn dứt ra cũng không thể.
Mộ Minh Đường lập tức hoảng hốt, nàng nhanh chóng liếc mắt nhìn về phía sau, hạ giọng, gấp gáp nói với Tạ Huyền Thần:“Vậy lần trước ta còn lấy đan dược cho ngài uống, không phải là tự chuốc họa vào thân sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play