Tiết Đoan Ngọ, khắp phố đều cắm đầy lá xương bồ, đâu đâu cũng dán thần môn trừ ngũ độc, bùa ngũ sắc.
Mộ Minh Đường trong phủ đã ăn vận chỉnh tề, dùng xong bữa sớm, nhìn thấy mặt trời đã lên đến giữa trời mới ung dung ra cửa.
Những ngày gần đây, tuy Kim Minh Trì mở cửa cho bách tính vào chơi, nhưng đảo giữa hồ vẫn là khu vực cấm. Xe ngựa của Mộ Minh Đường tới Kim Minh Trì thì có lối đi riêng dành cho họ, không cần phải chen chúc với dân chúng phía trước. Phố phường ngày lễ đông như trẩy hội, song tất cả những điều đó đều chẳng liên quan gì đến bọn họ.
Xe ngựa Vương phủ đến ven hồ, thị vệ đưa thẻ bài Vương phủ cho Cấm vệ quân kiểm tra, binh lính phụ trách canh phòng liền vung tay ra hiệu cho thông hành.
Dân chúng bị chặn ở một bên xa xa nhìn thấy, liền xôn xao bàn tán: “Đó lại là người nhà quyền quý nào nữa vậy? Vừa rồi phu nhân và thiên kim Hầu phủ còn phải xuống xe đi bộ, nàng là ai mà đến cả xe cũng không cần xuống?”
Tầng lớp công hầu đối với dân thường mà nói quá đỗi xa vời, họ ít khi được thấy quan lại, huống chi là công hầu tướng quốc vốn chỉ xuất hiện trong lời đồn. Năm nay tiết Đoan Ngọ, Hoàng đế mở cửa cấm uyển, đây là cơ hội hiếm có để bách tính chiêm ngưỡng những nhân vật thượng tầng thực sự trong Đông Kinh, ai nấy đều vô cùng hứng khởi, mỗi khi có xe ngựa chạy qua đều xôn xao bàn luận một hồi.
Thực ra chẳng ai trong số họ từng tiếp xúc với các thiên kim tiểu thư công hầu, tất cả những lời nói đều là nghe đồn và trí tưởng tượng thêm thắt mà thôi, nhưng cho dù vậy, cũng không thể ngăn được lòng nhiệt thành của người dân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT