Thân vương liền ra hiệu cho tôi tớ mời Bạch Tam Lang tới.
Không lâu sau, một lang quân Quy Tư vén rèm mà vào, khuôn mặt tròn như Bạch Ngân thân vương, lông mày cao mắt sâu, nhìn qua giống như đã mười tám mười chín. Chỉ có điều vẻ mặt hơi ngây thơ, như thế mới hợp lý với tuổi thật mười sáu của hắn.
Vương phi vẫy tay với hắn: “Lại đây, xem phu tử mới phụ thân mời cho con này.”
“Sao lại mời người nữa?” Bạch Tam Lang giật mình, mặt đã xụ xuống. Đợi khi ánh mắt hắn rơi xuống trên mặt Gia Nhu theo anh mắt của a nương, hắn dùng ánh mắt đánh giá nàng từ trên xuống dưới vài lần, bỗng nhiên “Ha” một tiếng, khinh bỉ nói: “Không phải Trường An không có người nữa rồi nên phụ thân đại nhân chọn một tiểu oa ngoài miệng còn chưa mọc lông chứ. Con không muốn, người nào coi trọng thì người đấy đi theo y học đi!”
Tuy hắn cũng mười sáu tuổi, nhưng dưới môi và hai bên quai hàm đã mọc mấy cọng râu, là một người ngoài miệng có lông.
Mặc dù lời này không êm tai tí nào nhưng lại làm cho Triệu Dũng yên tâm. Ông nắm chặt cơ hội đứng lên, giơ tay ôm quyền: “Phan An và Tam Lang không có duyên, thực sự là tiếc nuối đến cực điểm. Không quấy rầy thân vương nữa, chúng ta xin cáo từ.”
Tới gần buổi trưa mặt trời đã có vài phần chói chang, chuyến đi này lại đụng phải tường nam, thúc chất hai người cùng quản gia ra khỏi đại sảnh, xuyên qua thủy tạ trong vườn được xây dựng phỏng theo biệt thự của Trường An, cuối cùng một đường ra bên ngoài từ một cổng Thùy Hoa rộng rãi.
Bạch Tam Lang cũng đi ra trước một bước, lúc này đang chơi đùa với hai con chó lông trắng dưới hiên nhà.
Triệu Dũng quay đầu chào tạm biệt quản gia.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT