Bất Kiến Hàn cảm thấy lưng mình đột ngột căng cứng!

Những con búp bê lính đứng yên tại chỗ một lúc. 

Sau đó hai con đứng đầu đột nhiên xoay đầu về phía sau 180 độ rồi lại nhanh chóng xoay lại hướng về phía trước. 

Những con búp bê phía sau dường như nhận được một tín hiệu bí ẩn nào đó. Chúng lần lượt xoay ngược đầu rồi lại xoay trở về hướng chính diện, cứ như vậy cho đến người lính cuối cùng.

Sau một loạt các động tác, đội hình dừng lại một lúc, tiếp tục bước đi đều đặn.

Lưng Bất Kiến Hàn buông lỏng xuống.

Hóa ra không phải chúng phát hiện ra họ, mà là những con búp bê lính dường như đang báo số.

Nghĩ ra vậy, nếu chúng báo số theo từng khoảng thời gian thì không thể dùng cách bất ngờ tấn công chúng được, tốt nhất vẫn nên lén lút đi qua.

Lối đi giữa các bức tường thành rất hẹp, những con búp bê lính đi qua trước mặt Bất Kiến Hàn có thể cách không quá hai mươi centimet. 

Nhưng chúng như thể không nhìn thấy gì cả, mắt nhìn thẳng về phía trước cứ thế mà đi qua trước mặt họ.

Đây là hậu quả của việc hy sinh sự nhạy bén của giác quan? Mù lòa ư?

Thế thì thính giác thì sao?

Ôm tâm lý rằng dù chết cũng có thể bắt đầu lại từ đầu, Bất Kiến Hàn không quan tâm đến việc Thính Phong Ngâm đang kéo cổ áo cậu mà điên cuồng nhắc nhở. Khi con búp bê lính đứng cuối đội hình đi qua, cậu liều lĩnh giơ tay vẫy chào trước mặt nó, thậm chí còn lên tiếng chào hỏi: "Hey?"

Những con búp bê không thay đổi biểu cảm, cứ thế mà đi qua trước mặt cậu.

...Thực sự là vừa điếc vừa mù sao?

Bất Kiến Hàn cảm thấy rằng, chỉ cần lén lút hành động, nếu không cố tình tiếp xúc trực tiếp với những kẻ vô hồn này, thì dù cậu có nhảy lên trước mặt chúng bao nhiêu lần chúng cũng sẽ không có phản ứng gì.

Nghĩ theo cách này, búp bê cấp hai cũng chẳng khó đối phó lắm đúng không? Một đội lính cũng chỉ có mười con búp bê. Ba người của họ mỗi người giết ba, bốn con, mạo hiểm chiến đấu cũng có thể vượt qua được.

Chỉ không biết sức tấn công tăng cường thì cụ thể là tăng đến mức nào... Nhưng với kỹ năng của bọn họ thì trước khi những con búp bê lính giơ súng lên hẳn là có thể phá hủy hết chúng.

Sau khi lẩm bẩm một lúc, Bất Kiến Hàn định ra hiệu cho đồng đội phía sau có thể  ngừng theo dõi chuẩn bị hành động, thì đột nhiên mặt đất rung chuyển.

Rầm——

Tiếng rống như sấm sét ầm ầm vang vọng trong con đường nhỏ hẹp của tường thành.

Rầm——

Theo sau những con búp bê lính, một chiếc chân búp bê khổng lồ hình trụ, đạp mạnh lên trước mặt Bất Kiến Hàn, gió cuốn mây sương tạo thành những cơn sóng dữ dội.

Gió mạnh thổi tung tóc mái của Bất Kiến Hàn, gần như làm bay mất mặt nạ của cậu.

Cậu chỉ nhìn thấy một phần nhỏ cái chân khổng lồ của con búp bê to lớn. Cái chân đó ít nhất phải có đường kính bằng hai người. 

Bàn chân búp bê có màu nâu đậm như máu, da nâu có lông tơ, hai phần này được may bằng chỉ đỏ, khe hở lộ rõ những sợi bông gòn.

Rầm——

Một chiếc chân khổng lồ khác bước qua họ, tiến về phía trước, cuốn theo bụi mù thành những cơn sóng cuồng phong.

Bất Kiến Hàn cơ thể cứng đơ, hai mắt trống rỗng.Giờ đây đầu óc cậu mơ hồ chỉ còn một ý nghĩ.

May mà vừa rồi không mạo hiểm đâm vào!

[Cấp sáu · Búp bê gấu: Có kích thước to lớn, sức mạnh khổng lồ không ai sánh bằng, trọng lượng vượt chuẩn. Không thông minh lắm, từng phá hủy khu vườn yêu thích của Nữ hoàng nên bị Vua đày đến biên giới.]

Mô tả của hệ thống về búp bê gấu và những con búp bê lính tiết lộ khá nhiều thông tin.

Điều đầu tiên là, búp bê thực sự có thể thăng cấp. Đã biết thấp nhất là cấp một, cấp độ càng cao tiến hóa càng cao và khả năng cũng càng mạnh. Giữa búp bê Nguyên Tử và búp bê lính có thể thấy mối quan hệ phát triển kế thừa rõ rệt nhưng đến búp bê gấu, sự liên kết này lại không rõ ràng. Cách tiến hóa cụ thể và hướng đi vẫn còn cần được khám phá. - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -

Điều thứ hai, tồn tại "Vua" và "Nữ hoàng". Bất Kiến Hàn tạm nghi ngờ rằng chúng là những búp bê cấp cao. Và vì có Vua và Nữ hoàng thì phải có một "vương quốc" tương ứng. 

Nếu vị trí của búp bê gấu là "biên giới" thì bên ngoài nơi đặt 130.000 búp bê nguyên tử tương ứng với rừng hoang bên ngoài quốc gia. 

Nếu giả thiết này đúng, thì nếu họ càng tiến về phía trước sẽ càng gần trung tâm quyền lực của "vương quốc".

Điều này khiến cậu hiểu được nguồn gốc của tên kịch bản "Vương quốc của búp bê" này.

Đến đây, Bất Kiến Hàn chắc chắn không còn nghĩ đây chỉ là nhà kho lưu giữ búp bê hay xưởng búp bê nữa. 

Trong tầng ba, tầng bốn của lâu đài có một không gian ẩn khác thường thuộc về búp bê không rõ nguồn gốc. 

Như vậy, danh tính và mục đích của Pierre trở nên ngày càng hấp dẫn rồi.

Búp bê gấu cuối cùng đi qua ba người trước mặt, Bất Kiến Hàn hít một hơi thở sâu ra hiệu cho hai người phía sau có thể đứng dậy.

Nhiệm vụ vẫn không được cập nhật có nghĩa là mục tiêu hiện tại của cậu vẫn chưa thay đổi. Nhưng bước đầu tiên hiện giờ của cậu là phải tìm ra Pierre thực sự ở đâu, bước thứ hai mới là tìm cách ám sát ông ta.

Hiện tại, cậu cũng chỉ có cách là phải bám sát rồi tiến vào trong vương quốc để khám phá thêm. 

Ở sâu trong Vương quốc của búp bê, chắc chắn sẽ ẩn chứa bí mật quan trọng nhất của nhà máy sản xuất đồ chơi kỳ lạ này.

Sau khi làm rõ mục tiêu, Bất Kiến Hàn bước đi tiếp.

Đột nhiên chân cậu dừng lại như bị cái gì đó tóm lấy.

Cậu cúi xuống, dùng đèn dầu cầm tay chiếu sáng mặt đất. Dưới đất nằm một con búp bê vải cũ kỹ và xám xịt, trông có vẻ quen thuộc.

Giống như cái cậu nhặt được từ trên váy của Long Sa Bảo Thạch.

Cậu nhặt con búp bê vải đã bị mình giẫm lên một chân, lắc lư nó rồi nhìn kỹ lại.

Đây chẳng phải là con búp bê cậu nhặt được sao!

Chẳng lẽ là do khi mới rồi thăm dò địa bàn cậu đã làm cho nó rơi ra khỏi túi quần? Nó rơi ra khi nào mà cậu hoàn toàn không phát hiện ra.

Bất Kiến Hàn cau mày, vô cùng bối mà nhét nó lại vào trong túi quần.

Quy luật hành động của những búp bê lính khá đơn giản, tất cả được chia đều thành đội nhóm gồm mười người. Chúng tuần tra qua lại trong mê cung được tạo nên từ những bức tường thành. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Chúng sẽ xếp hàng báo danh theo tiếng còi vang lên định kỳ, kiểm tra xem có đồng đội nào bị tấn công hoặc mất tích trong làn sương dày đặc hay không. 

Điều này không phải nói đùa! Bất Kiến Hàn đã tận mắt chứng kiến cảnh một con búp bê lính bị mắc kẹt ở góc tường khi cả đội hình rẽ ngang qua hành lang hẹp.

Cả đội của con búp bê rối này đều đã đi hết, ngoại trừ nó đi ở cuối đội rồi bị mắc kẹt trong góc. Nhưng nó vẫn duy trì động tác tiến về phía trước và không ngừng húc vào tường, đến mức khiến các viên gạch của bức tường xô lệch. 

"Thật là ứng với câu nói [đâm đầu vào tường cũng không quay lại]" Bất Kiến Hàn cảm thán trong lòng.

Ban đầu cậu cũng muốn giúp nó thoát khỏi tình cảnh đó. Nhưng ngay sau khi tiếng còi vang lên báo danh, đội quân rối phát hiện số lượng không đúng nên nhanh chóng quay lại và kéo con búp bê xui xẻo này đi.

May mắn thay, không phải mỗi đội quân rối đều có một con búp bê gấu theo sau. Trong toàn bộ mê cung sương mù này cũng chỉ có một con quái vật khổng lồ với sức mạnh kinh khủng như vậy. Nó được thiết lập đi tuần tra theo một tuyến đường cố định.

Ba người Bất Kiến Hàn cẩn thận tránh né các cuộc tuần tra của quân đoàn búp bê lính. Họ chậm rãi di chuyển đến vị trí trung tâm của mê cung.

Trung tâm mê cung là một công trình dạng pháo đài, cửa lớn mở toang, đen ngòm và sâu thẳm, sương mù chậm rãi trôi vào bóng tối không rõ tận cùng.

Ba người nhìn nhau, từ ánh mắt của nhau đều đọc được ý muốn đi vào khám phá của đồng bạn.

Cánh Tay Thép mắt nhìn quét qua bóng tối một lượt rồi nói với hai người đồng đội: “Bên trong không có người.”

“Không có bất kỳ lính canh nào sao?” Bất Kiến Hàn ngạc nhiên hỏi.

Thính Phong Ngâm thả ra một sợi dây tơ, cảm ứng một lúc rồi trả lời: “Quả thực, không có dấu hiệu hoạt động nào cả.”

“Bên trong không có người ắt hẳn sẽ có bẫy, nhưng dù thế nào thì chúng ta cũng phải tiến vào.” 

Bất Kiến Hàn suy nghĩ một lúc, rồi nói: “Tôi nghĩ có ba tình huống có thể xảy ra. Tình huống thứ nhất là bên trong pháo đài sẽ có cơ quan. Tình huống thứ hai là giống như ở khu vực kệ hàng kia, khi không có người thì mọi thứ bình thường, nhưng khi có người vào thì sẽ có sự biến đổi bất ngờ. Tình huống thứ ba là khi chúng ta đi vào trong rất có thể sẽ làm kinh động tất cả búp bê lính và con búp bê gấu ở bên ngoài. Bất kỳ tình huống nào trong ba tình huống này, hoặc kết hợp hai trong số đó, thậm chí có thể cả ba đều có khả năng xảy ra.”

“Nếu đúng như vậy, chúng ta có thể bắt một con búp bê lính để thăm dò. Kết quả kiểm tra có hai khả năng. Nếu chỉ tồn tại hai loại bẫy đầu tiên thì chúng ta có thể nhanh chóng ra tay trong khoảng thời gian giữa hai tiếng còi, bắt toàn bộ một đội búp bê lính nhỏ dùng chúng làm đá thử đường. Bằng cách này, chúng ta sẽ không đánh động búp bê lính phát báo động, đồng thời cung cấp cho chúng ta đủ cơ hội thử những sai số khác. Nhưng nếu tình huống thứ ba cũng xảy ra, thì sau khi thăm dò, chúng ta phải lao vào với tốc độ nhanh nhất để vượt qua cửa ải này. Mọi người có ý kiến gì không?”

“... Tôi nghĩ là được.” Thính Phong Ngâm nói.

“A Hàn, cậu càng ngày càng có phong cách của Lý Thu Bạch.”

Bất Kiến Hàn lau mồ hôi trên trán: “Quá khen quá khen. Mặc dù tôi cảm thấy cô không giống như đang khen tôi.”

Kế hoạch hành động đã được xác định, bọn họ quay trở lại mê cung rồi tìm một đội búp bê lính. Họ quyết định trước tiên nắm rõ được tuyến đường tuần tra của chúng, rồi phục kích ở con đường mà đội lính sẽ đi qua. Bất Kiến Hàn dùng dây leo tạo thành một cái thòng lọng đặt trên mặt đất. Khi đội hình đi ngang qua trước mặt họ, cậu nhanh tay kéo dây, thòng lọng thu lại khóa chặt chân của con rối xui xẻo đó và ngay lập tức kéo nó vào màn sương mù. Cùng lúc đó, Cánh Tay Thép cũng mở rộng cánh tay, bắt một con búp bê lính khác từ hàng cuối cùng của cùng đội hình, kéo nó lại.

Ba người nhanh chóng mang chiến lợi phẩm trở lại phía trước pháo đài.

"Tiếng còi tiếp theo sắp vang lên rồi. Nếu phát hiện có búp bê lính mất tích, đám đó sẽ quay lại tìm đồng đội," Bất Kiến Hàn nói.

"Chúng ta phải hành động nhanh lên."

Thính Phong Ngâm buộc dây tơ vào người lính rối, còn Cánh Tay Thép nhấc chân nó lên và quăng vào trong cánh cửa đen ngòm.

Sau tiếng “bịch” khi rơi xuống đất, búp bê lính bắt đầu hoạt động. Cùng với sự di chuyển của nó, từ bên trong pháo đài vang lên liên tiếp những tiếng rít của mũi tên bay ra và tiếng ầm ầm của đá lăn.

"Quả nhiên bên trong có bẫy," Thính Phong Ngâm thở phào, ra hiệu cho Cánh Tay Thép ném tiếp con búp bê lính thứ hai vào.

Bọn họ đứng ngoài cửa đợi một lúc, cho đến khi bên trong yên tĩnh lại, không còn âm thanh của các cơ quan bẫy được kích hoạt.

"Dù chưa chắc đã loại bỏ hết bẫy, nhưng có lẽ phần lớn đã được kích hoạt rồi." Bất Kiến Hàn ra hiệu cho đồng đội tiến vào: "Chúng ta đi thôi."

Cậu cúi người, men theo mép cửa và lén lút tiến vào pháo đài.

Ngay khi chân vừa bước vào trong, hai điểm sáng đỏ rực đột nhiên xuất hiện trong màn đen sâu thẳm trước mặt mọi người.

Tựa như một con ác quỷ đang ngủ say bị những bước chân của kẻ xâm nhập làm thức giấc, đôi mắt đỏ ngầu bừng mở, đầy ác ý nhìn chằm chằm vào những kẻ đột nhập.

Ngay sau đó, từ gần cửa đến sâu trong bóng tối, các điểm sáng đỏ lần lượt sáng lên. Ánh sáng đỏ có sức xuyên thấu mạnh, chúng chiếu sáng lẫn nhau, bất ngờ soi rọi toàn bộ đại sảnh đen ngòm bên trong pháo đài!

Hai bên tường của pháo đài, mỗi bên có chín hốc đá khổng lồ, trong mỗi hốc đá đều có một con thú đá với bề mặt da phủ đầy những đầu nhọn nhô lên. 

Mười tám con thú đá đồng loạt tỉnh giấc, đôi mắt sáng đỏ rực, nhe nanh dữ tợn nhìn chòng chọc vào những sinh linh xâm nhập.

Cùng lúc đó, cả mê cung sương mù rung chuyển mạnh mẽ, tiếng gầm thét của con gấu khổng lồ vang dội trong bóng tối!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play