Edit: Dứa đại ca
Úc Bạch rùng mình một cái mới miễn cưỡng đứng dậy khỏi giường. Cậu xoa xoa tóc mình nhìn Angus vẫn đang nằm ghé lên lưng mình. Cậu lắc lắc vai. Thật khó có thể tưởng tượng được một người vừa nãy còn lạnh lùng như vậy lại có thể trở nên vô liêm sỉ như thế.
“Đến đây nhanh lên, bữa trưa đã sẵn sàng rồi. Chẳng lẽ em không đói à?” Angus thả lỏng tay mỉm cười với cậu. Sương mù dày đặc trong đôi mắt nâu của hắn khẽ chuyển động, những ngón tay thon dài trắng nõn của hắn chỉnh lại quần áo cho gọn gàng khiến cả người hắn nhìn qua trông cực kỳ đẹp trai.
Úc Bạch không chớp mắt nhìn chằm chằm Angus lại bị hắn kéo xuống tầng, mãi đến khi ngồi xuống bên cạnh bàn cậu mới lấy lại tinh thần. Trên toàn bộ bàn cơm rất dài đó chỉ có hai người Úc Bạch và Angus, nhìn qua vậy mà lại cực kỳ vắng vẻ.
Nói là đi ăn cơm nhưng phải rất lâu sau Angus mới từ phòng bếp đi ra với hai cái bát trên tay. Cũng không biết hắn đang làm gì nữa.
Úc Bạch ngơ ngác nhìn sợi mì trong bát rồi hờn giận liếc mắt nhìn thoáng qua Angus. Cậu thật sự không hiểu tại sao gia tộc Angus to lớn như vậy lại có thể keo kiệt trong việc chiêu đãi đồ ăn như thế. Cậu thật sự rất đói á. 
Angus dùng đũa gắp một sợi mì lên, sắc mặt bình tĩnh giải thích: “Anh sống ở đây một mình, không có thuê người hầu đến làm cho nên cũng không có nhiều nguyên liệu nấu ăn gì cả. Sợi mì trên tay em đó là do anh vừa mới làm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play