Edit: Dứa đại ca
“Thưa ngài?” Tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên từ phía sau lưng Brian, chạm xuống mặt đất tạo nên tiếng ‘cộc cộc’ nho nhỏ vậy mà lại khiến tâm trạng nôn nóng của Brian đột nhiên bình tĩnh lại.
“Nói cho tôi biết, tôi nên làm gì mới tốt?” Brian nhìn người vừa đi đến. Ánh nắng yếu ớt chiếu lên khuôn mặt của anh tạo nên một vầng sáng mờ ảo, giống như đang đi ngược chiều ánh sáng, cuối cùng cũng tìm được phương hướng trong bóng tối vô tận. Brian nhẹ giọng hỏi lại lần nữa: “Tôi nên làm gì mới tốt đây?”
Người đó vòng tay qua bả vai của Brian, mái tóc đen ngắn của anh nhẹ nhàng cọ vào bên mặt của cậu. Cậu hờ hững nói: “Ngài chính là ngài, những chuyện mà ngài muốn làm em đều sẽ giúp ngài hoàn thành.”
“Ngài vẫn còn có em.” Cậu nói như vậy, trong đôi mắt của cậu cũng tràn đầy sự chân thành nhìn thẳng vào anh. Điều này khiến Brian cảm thấy anh vẫn còn tồn tại, vẫn còn sống, mà ở nơi này anh cũng không phải là một xác chết biết đi.
“Em có hối hận khi ở lại bên tôi không?” Brian nhìn cậu ta, cố gắng nhìn ra chút cảm xúc nào đó trong mắt của đối phương, cho dù là sự sợ hãi hay hoảng loạn nhưng lại không có. Không có gì cả, chỉ có sự tin tưởng vô tận: “Có phải tôi đã quá ích kỷ rồi không? Em nói xem tôi thì có điểm gì tốt chứ?”
“Ngài chính là tốt nhất. Em sẽ đi cùng với ngài.” Người đó cúi xuống thì thầm bên tai anh. Giọng nói rõ ràng không lớn lắm nhưng chứa đựng một sự chắc chắn khó có thể giải thích được, như tiếng gió xào xạc trong rừng núi mang theo sự dịu dàng lướt qua hàng ngàn chiếc lá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT