Thẩm Hồng Anh nhìn chồng mình, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, tức giận dậm chân một cái rồi bỏ đi.
Vừa đi ra thì thấy mấy đứa trẻ trong nhà mang theo giỏ trúc đi ra ngoài. Trong đó, dẫn đầu chính là Ngưu Đản, Ngưu Xuyên nhà mình, mà Ngưu Xuyên còn đang nắm tay Phúc Bảo.
Thẩm Hồng Anh nhìn Phúc Bảo, thật sự rất ngứa mắt, mất hứng nói: “Đi đâu đấy?”
Hiện giờ mấy đứa trẻ trong nhà đang nghỉ đông, không phải đi học. Mỗi ngày, bọn chúng đều lên núi, không phải lấy rau dại thì là đi nhặt củi… Nhưng thật ra cũng giúp đỡ rất nhiều cho gia đình.
Ngưu Đản thấy mẹ mình không vui thì vội vàng nói: “Mẹ, bọn con nghe nói sông trong hẻm núi đều đóng băng hết rồi, cá dưới sông đều bị đông lạnh hết. Bọn con muốn đi đục băng, xem có bắt được cá không, tiện cải thiện thức ăn cho mẹ cũng tốt.”
Thẩm Hồng Anh cười nhạt, không hề tò mò: “Cái thằng nhóc gian xảo này, con nói dễ nghe nhỉ! ‘Cải thiện bữa ăn cho mẹ’, chứ không phải là mấy đứa thèm ăn sao?”
Ngưu Đản cười hì hì: “Cá ngon, bọn con muốn ăn cá.”
Thẩm Hồng Anh liếc Phúc Bảo, ánh mắt sắc như dao: “Đi đi, cẩn thận một tí, đừng gặp phải chuyện xui xẻo gì đấy.”
Phúc Bảo sinh ra đã mang số phận không may, chỉ mong con mình đừng có bị vạ lây.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT