Chuyện của trẻ con thì trẻ con tự giải quyết, Cố Thắng Thiên không mách chuyện mình bị đánh cho người lớn biết để chờ sau này mấy anh trai trả thù rửa hận cho mình.;
Nhiếp Đại Sơn trông có vẻ uể oải, lười biếng liếc Cố Dược Tiến: “Ai thèm quan tâm bọn mày!”;
Phúc Bảo nhìn thấy hai bên nói dăm ba câu không hợp lại muốn đánh nhau thì nhau chóng chạy lên can: “Anh Dược Tiến, chẳng phải chúng ta đang vội về sao, về nhà nhanh thôi, đừng đánh nhau mà.”;
Nhiếp Đại Sơn nhìn Phúc Bảo chằm chằm, lạnh lùng nói: “Anh không cần mày năn nỉ, đánh thì đánh ai sợ ai chứ!”;
Đúng là Phúc Bảo có ý này, cô bé không còn gọi anh Nhiếp Đại Sơn nữa nhưng cũng không muốn anh ấy bị đánh, vì dù sao thì lúc trước Nhiếp Đại Sơn cũng đối xử rất tốt với bé mà. Huống chi hôm nay Sinh Ngân còn nói cho mình biết bên bờ sông phía đông có thể bắt cá nữa. Có điều cô bé không ngờ Nhiếp Đại Sơn lại nói thẳng thừng ra như vậy.;
Phúc Bảo đỏ mặt nghiêng đầu sang nhìn Nhiếp Đại Sơn, líu ríu nói : “Anh muốn đánh thì đánh ai thèm quan tâm chứ!” Nói xong thì chạy thẳng ra sau lưng Cố Thắng Thiên.;
Nhiếp Đại Sơn hơi buồn, rồi đột nhiên bực bội rống lên: “Muốn đánh nhau à, vậy thì nhào vô hết một lượt đi!”;
Cố Dược Tiến cũng rất hăng hái xắn tay áo lên chuẩn bị choảng nhau. Cố Thắng Thiên thì bảo vệ Phúc Bảo tránh sang một bên, mấy đứa khác đã nhào vào đánh nhau.;
Phúc Bảo lo lắng muốn ló đầu ra nhìn thì bị Cố Thắng Thiên che mắt lại: “Con trai đánh nhau, con gái đừng nhìn.”;
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT